Đường nhị gia, ngươi không làm chủ được cho nên ta mới đến đảo Thượng Thanh để tìm người có thể làm chủ!"
“Không phải nhà họ Đường các ngươi cống nộp cho đảo Nguyên Hoàng ta, chẳng lẽ là để đảo Nguyên Hoàng ta cống cho nhà họ Đường các ngươi à, ngươi nghĩ hay lắm!”
Lúc này, tại yến hội, tất cả mọi người đều ngây người.
Tên ngu này đang nói gì thế?
“Đảo chủ đảo Nguyên Hoàng có phải điên rồi không?”
“Bảo nhà họ đường cống nộp cho đảo Nguyên Hoàng bọn hắn hả?”
“Đảo Nguyên Hoàng là quỷ yêu gì chứ?”
“Hình như là đảo Tam Nguyên mới đổi tên gần đây...”
“Hả?
Đảo Tam Nguyên hả?
Bọn họ bảo nhà họ Đường tiến cống hả?
Ta có nghe nhầm không?”
Trong sảnh yến hội, người người đều choáng váng.
Lúc này, lão gia tử Đường Uyên của nhà họ Đường tức giận lẩm bẩm gì đó, đập nát ngọc giản trên bàn.
Đường Thiên Khánh và Đường Thiên Bỉnh đứng bên đều run lên.
“Tần Ninh, ngươi có ý gì đó?
Cố tình gây sự phải không?”
Đường Thiên Bỉnh cười khẩy nói: “Ngươi đừng quên tính mạng của trăm vạn tộc nhân trên đảo Nguyên Hoàng”.
Tần Ninh đáp lại: “Ta vì tính mạng của trăm vạn tộc nhân trên đảo Nguyên Hoàng nên mới tới đây đàm phán với các ngươi!”
“Trong ngọc giản kia có ghi cần tiến cống gì đó, ta vẫn luôn lo lắng suy tư suốt ba ngày qua mới liệt kê ra, giờ lão gia tử lại đập nát nó, biết vậy ta chả viết rồi...”
“Ngươi ngươi ngươi...”, lão gia tử Đường Uyên giận dữ.
Hôm nay là đại thọ của ông ta, bảy đảo lớn và các thế lực dưới quyền đều đến, giờ lại lòi ra một tên hề nhảy nhót ở đây nói hưu nói vượn!
“Người đâu, tới bắt hắn cho ta!”
Lão gia tử Đường Uyên nổi giận.
“Tên nhãi nhép, ngươi chết chắc rồi!”
Tiếng sấm rền vang vọng khắp không gian.
Lúc này, đảo chủ đảo Quế Luân bước ra, bên ngoài người hắn ta tỏa sáng rực rỡ.
Quế Luân thân là đảo chủ đảo Quế Tân, là một trong những thuộc hạ trung thành của nhà họ Đường, nên địa vị của hắn ta cũng rất cao.
Bây giờ, trong mắt Quế Luân đằng đằng sát khí, một tay chộp tới chỗ Tần Ninh.
Vì để không phá hủy bầu không khí của yến tiệc, Quế Luân áp chế thực lực của mình đến mức thấp nhất.