"Ai sống ai chết phải xem lại rồi!"
Tần Ninh vừa nói xong, hai hồn rồng phượng lập tức lao ra ngoài.
Ầm ầm... Chỉ trong chớp mắt này, khí tức làm người ta phải sợ hãi bộc phát.
Tất cả mọi người đều cảm giác được khí thế kinh khủng kia.
Không gian dao động khiến lòng người bồn chồn, từng làn sóng lan ra ngoài.
Tám vị Thiên Thánh Đế cũng đều bị liên lụy, sắc mặt trắng nhợt.
Tứ đại Ma Đế còn thảm hại hơn, mới vừa rồi bị Thần Tượng đạp một cú gần như mất mạng, giờ phút này kinh mạch trong cơ thể đã bắt đầu đứt gãy.
Va chạm mãnh liệt gần như muốn xoắn nát hoàn toàn cả trời đất này.
Tám vị Thiên Thánh Đế đều chật vật chống lại sức mạnh của đòn tấn công kia.
Vẻ mặt của Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
"Chém!"
Thanh Long Trảm Nguyệt Đao và Vô Khuyết Kiếm lúc này trực tiếp chém xuống.
Cửu Tiêu Kim Xử cũng tỏa ánh sáng vàng ra xung quanh.
Sự uy nghiêm đầy mạnh mẽ bộc phát từ Đế khí khiến người ta không khỏi hãi hùng.
Trong cơn chấn động dữ dội ấy, khuôn mặt của Nguyệt Văn Phong trông vô cùng dữ tợn, lúc thì xuất hiện mặt của Diệp Chi Vấn, lúc thì là mặt của hắn ta.
“Tần Ninh, cẩn thận chết không toàn thây đấy...”, Nguyệt Văn Phong nói, giọng điệu đầy căm hận.
“Tần Ninh...”, lại một giọng nói khác, đó là giọng nói đến từ khuôn mặt của Diệp Chi Vấn.
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung nhìn Nguyệt Văn Phong, nói với giọng hờ hững: “Muốn giết ta thì dồn hết tâm huyết vào, sau này vẫn còn nhiều cơ hội lắm”.
“Diệp Chi Vấn, chuyện ta và ngươi vẫn chưa xong đâu”.
Mặt Nguyệt Văn Phong lại chuyển sang Diệp Chi Vấn. Y nhìn Tần Ninh bằng ánh mắt thâm độc, tàn bạo, dửng dưng đáp: “Một ngày nào đó, ngươi sẽ biết tất cả những gì mình làm lúc này đều không có ý nghĩa!”
“Ngươi cũng sẽ biết rằng!”
Tần Ninh hướng mắt về phía Diệp Chi Vấn đồng thời chém đao và kiếm xuống, đao khí và kiếm khí tung hoành vạn trượng, phát ra uy thế kinh khủng càn quét khắp nơi.
“Tất cả những gì ngươi làm đều là vô dụng”.
Câu vừa dứt, đao và kiếm cũng bổ xuống.