Chín người của ba tộc lần lượt ngồi xuống hai bên.
Nói chuyện một hồi, Tần Ninh cuối cùng cũng biết tên những người này.
Ông lão mang áo xám là Ô Đông, là đại tế tự của bộ tộc Ô thị, bên cạnh là tộc trưởng Ô Hạc Vũ với con gái của tộc trưởng là Ô Linh Nhan.
Ông lão hơi mập kia là Bàng Bột, là đại tế tự của bộ tộc Bàng thị, người đàn ông trung niên mập mạp đứng phía sau là Bàng Đông Lai, tộc trưởng của bộ tộc Bàng thị.
Phía sau lưng Bàng Đông Lai, còn có một tên thanh niên mập mạp hơn cả Bàng Đông Lai!
Đó là Bàng Cầu, con trai của Bàng Đông Lai!
Ngoài ra còn có đại tế tư Lang Việt của bộ tộc Lang thị.
Cùng với tộc trưởng bộ tộc Lang thị - Lang Thiên Địch.
Con trai của tộc trưởng Lang Thiên Địch - Lang Như Lôi là người trẻ tuổi kia, rất khôi ngô cường tráng.
Chín người này chính là chín người quan trọng nhất của toàn bộ ba tộc lớn.
Nhất là ba vị đại tế tư Ô Đông, Bàng Bột, Lang Việt.
Hòn đảo này có thể nói là nơi mà thần linh tồn tại, rất được tộc nhân của ba tộc lớn tin tưởng.
Đảo Tam Nguyên! Phạm vi mười vạn dặm, lại có hơn ba trăm vạn dân cư.
Chủ yếu chính là người của ba tộc.
Những người này lấy việc săn bắt trên biển mà sống.
Đương nhiên cũng có tu tiên.
Tu tiên cũng phải cần phải có tài nguyên, bọn họ phải ra biển săn bắt, giết hải thú, hoặc nếu phát hiện trân phẩm dưới đáy biển cũng có giá trị rất cao.
Lấy những vật này đổi lấy tài nguyên để bọn họ tu hành, ví dụ như tiên thạch, tiên đan, tiên khí vân vân.
Thế giới sinh tồn của Tiên Nhân đương nhiên không giống phàm tục sinh tồn.
Ngươi không tu luyện, ngươi sẽ nhỏ yếu, ngươi cũng rất dễ dàng bị những người khác tiện tay tiêu diệt.
Bất kỳ chỗ nào cũng đều như thế.
"Đảo Tam Nguyên...”, giờ phút này Tần Ninh mở miệng nói: "Đảo Tam Nguyên ở nơi nào?"
Ô Đông nghe nói như thế thì lập tức đứng dậy, bàn tay vung lên, một quyển bản đồ xuất hiện, trôi nổi trước mặt mấy người rồi mở rộng ra.
"Đây là Thái Thượng tiên vực mênh mông!"
Cả tấm bản đồ nhìn không có một quy tắc nào cả.
Đương nhiên, đa số khu vực trên bản đồ này đều là tối tăm mờ mịt.
Ô Đông điểm ngón tay một cái, bản đồ liền biến hóa.
Giống như một cái bánh bất quy tắc xuất hiện từng vết nứt.
Cả tấm bản đồ bị những đường nét méo mó chia thành năm khu vực lớn.
Ô Đông liền nói ngay: "Thái Thượng tiên vực, năm vùng đất lớn!"
"Bắc Vực, vùng đất Trung Thiên, Tây Thiên, Đông Uyên, biển Nam Thiên”.
Tần Ninh gật đầu.
Bản đồ này... Đơn giản đến mức không giống bản đồ.