Dặn dò xong, Lý Huyền Đạo cũng đưa người rời đi.
Hai vợ chồng Tiên Hàm và Giang Ngạo Tuyết đều đứng yên ở ngoài Cuồng Cốc.
Giang Ngạo Tuyết trêu chọc Tiên Hàm nói: “Có phải rất muốn đi cùng họ không? Hối hận đã chọn ở bên ta?”
“Nói gì vậy hả?”
Tiên Hàm lại cười nói: “Đại ca ta thần thông quảng đại, cũng không phải cả đời không gặp được, ta ở Hạ Tam Thiên, coi như giúp hắn tọa trấn nơi này, đề phòng ma tộc đến làm loạn”.
Giang Ngạo Tuyết lại cười nói: “Thực ra, chàng đi đến vùng trời rộng lớn hơn với hắn cũng không sao, ta có thể ở đây đợi chàng”.
“Ta không nỡ!”
Tiên Hàm cười ha ha: “Vợ yêu một mình trong phòng trống, chẳng phải lúc nào cũng bị người khác nhòm ngó, ta có thể yên tâm không?”
“Dẻo miệng…”, … Võ Môn, cách mọi người càng lúc càng xa.
Hành cung của người Thanh Tiêu Thiên cũng là một thánh khí cường mạnh, không hề kém hơn Thất Tinh Cung của Cửu Tinh Các.
Thế lực bá chủ cường mạnh như vậy, đương nhiên cũng có những thánh khí này.
Trong hành cung vững vàng ổn định thoải mái hơn nhiều so với cười trên chim muông.
Nhưng hành cung như này cũng hoạt động nhờ vào đốt cháy thánh thạch, tiêu hao cũng rất lớn.
Lạc Ninh Ninh là thánh đế, đương nhiên có địa vị không thấp ở Thanh Tiêu Thiên.
Tuyết Linh Nhân là đồ đệ cưng của Thời Thanh Trúc, chủ của Thanh Tiêu Thiên.
Lúc này Lạc Ninh Ninh nhìn sang Tần Ninh, cười nói: “Tần công tử, nghe nói người của Cửu Tinh Các thánh vực Cửu Tinh, Huyết tông và Tu La điện của thánh vực Huyết La, Thiên Diễn tông của thánh vực Đại Diễn, U Minh cốc của thánh vực U Minh đều bị giết, không biết Tần công tử có suy nghĩ thế nào?”
Tần Ninh nhìn Lạc Ninh Ninh, cười nói: “Chắc không phải ngươi nghĩ rằng ta giết họ đấy chứ?”
“Đương nhiên không phải”.
“Vậy ta có thể nghĩ thế nào? Người chết trên thánh vực Đại Võ, nhưng không thể trách Võ Môn chứ? Hiện giờ Võ Môn cũng chỉ có hai thánh đế thôi, căn cơ và thực lực không thể sánh được với các thánh vực lớn”.
Tần Ninh nói tiếp: “Bọn họ nghĩ thế nào, ta không quản được”.
Lạc Ninh Ninh nhất thời nghẹn lời, một lúc sau mới nói: “Chẳng lẽ ngươi không sợ bốn thánh vực lớn báo thù ư?”
“Nếu họ báo thù, ta chỉ có thể chống lại, bây giờ không phải vẫn chưa báo thù à?”
“…”, Lạc Ninh Ninh cảm thấy nói chuyện với Tần Ninh khá là mệt.
Nhưng nghĩ kỹ thì Tần Ninh nói cũng đúng.
Người, không phải do Tần Ninh giết.
Không chỉ người của thánh vực Thanh Tiêu biết, người của thánh vực Hiên Viên cũng biết.
Nhưng mấu chốt của vấn đề cũng không phải nằm ở rốt cuộc có phải Tần Ninh giết hay không.
Mà là bốn thánh vực lớn có tin hay không?