"Yên tâm, ta phát hiện ở đây có một hàn đàm, dưới mặt đất chính là một thánh mạch nhỏ dài ngàn trượng, ngâm trong đầm nước một đêm cũng đủ để các cô ấy khôi phục lại, chỉ là phải chống lại áp lực tinh thần khó khăn qua một tháng này mới được".
Tiên Hàm nghe vậy thì đau lòng: "Tiểu Tuyết Tuyết phải kiên trì chịu đựng rồi".
"..."
Không thể không nói, trước kia Tần Ninh còn không phát hiện ra Tiên Hàm lại là một chàng trai ấm áp như thế.
Quả nhiên phụ nữ có thể khiến đàn ông thay đổi mà.
"Tên nhóc thối, ngươi chắc chắn cả đời này chỉ có cô ta sao?", Tần Ninh cười mắng.
"Đương nhiên rồi, ta không may mắn được như ca, có Cốc Tân Nguyệt, còn có Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi...", Tiên Hàm nghiêm mặt nói: "Ta chỉ cần một Tuyết Nhi là đủ rồi".
Tần Ninh lại nói: "Vậy ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa".
"Sau này, ca của ngươi muốn tiến vào Trung Tam Thiên, tiến vào Thượng Tam Thiên, tiến vào Thương Mang Vân Giới, thậm chí là...", Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu ngươi đi theo ta, ta đảm bảo sau này ngươi có thể trở thành phụ tá đắc lực của ca, ta đứng chỗ nào, chắc chắn ngươi cũng có thể đứng bên cạnh".
"Thế nhưng thiên phú của cô ta lại không đủ..."
"Tuy ngươi và Thạch Cảm Đương nhìn như được ta thay đổi thiên phú bình thường, thế nhưng trên thực tế có một số võ giả, đúng là có vẻ rất phổ thông, rất bình thường, nhưng sau khi cực khổ cố gắng, dưới sự phấn đấu sẽ càng đi xa..."
"Thiên tài theo kiểu cố gắng?"
"Ừm!", Tần Ninh chân thành nói: "Thiên tài theo kiểu cố gắng, biết cố gắng sẽ có thể trở thành thiên tài tuyệt thế thật, ngươi là như thế, Thạch Cảm Đương cũng là như thế".
"Ta có thể đảm bảo nếu ngươi cứ tiếp tục giữ vững, sau này có thể thành thần, có thể thành đế, có thể thành một trong những chúa tể của chư thiên vạn giới".
"Thế nhưng Giang Ngạo Tuyết... thiên phú của cô ta, có lẽ cả đời này cũng chỉ ở cấp bậc Thánh Đế đỉnh phong thôi", Tần Ninh bổ sung: "Đây là ta đang nói... mức cao nhất có thể làm được bằng vào năng lực của ta!"
Tiên Hàm nghe vậy, vẻ mặt đột nhiên nghiêm nghị.
Đương nhiên hắn ta biết giới hạn mà Tần Ninh nói tới, cũng chính là giới hạn trên thực tế.
Tiên Hàm nghiêm mặt: "Ca, tâm nguyện duy nhất cả đời này của ta là cùng nhau bạc đầu..."
"Ta hiểu rồi!"
Tiên Hàm nhìn về phía Tần Ninh, gãi đầu một cái nói: "Ca... Ta cũng không muốn tách ra khỏi ngươi..."
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại gõ đầu Tiên Hàm, cười mắng: "Ai nói chúng ta tách ra sẽ không thể gặp lại? Chờ ca đứng đầu thiên hạ, trở thành chúa tể của trời đất này, khống chế được tất cả, đến lúc đó nhất định sẽ gặp lại".
"Nhưng tên nhóc ngươi phải sống sót thật tốt cho ta đấy".
"Đương nhiên rồi!"
"Bây giờ ngươi cứ làm con rể nhà họ Giang cho tốt đi, chờ sau này ta sẽ giao thánh vực Đại Võ cho ngươi quản lý, như thế nào?"