“Thật sao ạ?”
Tiên Hàm kích động không thôi.
Tần Ninh đích thân dạy dỗ.
Đây là điều nhiều người muốn còn không được!
Tần Ninh lại cười nói: “Giang Ngạo Tuyết không chỉ là con gái Giang gia mà còn là em dâu của ta nữa, người làm đại ca như ta mà không cho chút điểm tốt thì còn ra thể thống gì nữa?”
“Cảm ơn ca!”
Sắp xếp mọi chuyện xong, Tần Ninh đi vào đan thất, bắt đầu chuẩn bị.
Phong Vô Tình lúc này nhìn Tần Ninh đi vào đan thất, không khỏi nói: “Tần công tử kiếm thuật phi phàm, không ngờ cũng tinh thông cả đan thuật!”
Tiên Hàm cười nói: “Ca ta cái gì cũng biết, thuật con rối, thuật ngự thú, thuật luyện đan, thuật luyện khí, trận pháp, nhiều lắm... Không có gì là huynh ấy không làm được!”
“Thế ngươi làm được gì?”
Tiên Hàm đắc ý: “Ta biết chiến khí!”
“Năm đó ca gặp ta, ta là người bị gia tộc vứt bỏ, nhưng ca vẫn nuôi nấng dạy bảo ta thành người mạnh nhất đại lục Vạn Thiên!”
Tiên Hàm nhớ lại trước kia, vẻ mặt tươi cười.
“Ca không có gì là không làm được!”
Tiên Hàm lẩm bẩm, cười hì hì nói: “Ta phải đi nói cho Ngạo Tuyết biết chuyện vui này”.
...
Phong Vô Tình cùng Ôn Hiến Chi thủ hộ ở bên ngoài đan phòng. Bảy ngày sau, đan phòng vẫn im ắng như tờ.
Đến cả Ôn Hiến Chi cũng nghi ngờ, không biết có xảy ra chuyện gì không!
Nếu không phải Tần Ninh dặn dò không cho ai quấy rầy thì hắn ta cũng sẽ xông vào hỏi rõ ngọn nguồn.
Ngày thứ chín!
Cửa phòng mở ra.
Một bóng người cũng đi ra.
Chính là Tần Ninh.
“Được rồi sao?”
Phong Vô Tình cùng Ôn Hiến Chi bước lên, đồng thanh hỏi.
“Ừ!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta thử một chút dược liệu, cũng không quá tệ”.
Nói xong, bốn phía Tần Ninh tỏa ra ánh sáng, khí tức hồn phách vô cùng mạnh mẽ.
Không chỉ có thế, ánh sáng xung quanh cơ thể hắn còn hội tụ ra một thể văn.