Giờ phút này, bốn người Ô Vân Hiên, Ô Vân Nguyệt, Ô Vân Tích và Ô Vân Bàng đứng trên trời.
Bốn phía xung quanh là người của Ô Linh tộc chỉ đạo võ giả của bốn tộc lớn giao chiến với võ giả Nhân tộc.
Có một bộ phận thế lực thì đứng trung lập.
Cũng có một ít Hư Tiên không nằm trong các thế lực lớn vẫn còn đang bối rối nhìn vách ngăn Tam Thiên ở đằng trước, không biết có nên bước qua vách ngăn Tam Thiên hay không.
"Chư vị!"
Ô Vân Hiên cất giọng nói đầy trong trẻo: "Hiện giờ Tần Ninh đã bị nhốt, chư vị muốn vào Thượng Tam Thiên thì Ô Linh tộc ta sẽ không ngăn cản!"
"Ta nghĩ chắc có lẽ chư vị cũng biết con đường thành tiên khó khăn đến nhường nào!"
"Đây là cơ hội, chỉ có một cơ hội duy nhất, mong các ngươi hay suy nghĩ thật kỹ".
Không nghi ngờ gì nữa, lời lẽ của Ô Vân Hiên đã làm kích động một nhóm người.
"Suy nghĩ thật kỹ?
Đứng đây ăn nói hàm hồ mê hoặc người khác, có khi ngươi mới phải là người cần suy nghĩ thấu đáo đấy".
Một tiếng hừ lạnh vang lên khắp nơi.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy từng đạo trận văn lấp lánh ánh sáng vô tận hóa thành ngàn vạn tia sáng từ phía chân trời bắn tới trước mặt bốn người Ô Vân Hiên trong chớp mắt.
Ầm ầm ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa bộc phát ra, dường như lúc này khí thế khủng khiếp không thể nào dừng lại được, phóng ra khắp thiên địa.
Ai nấy đều cảm giác được một khí tức khiến người ta sợ chết khiếp.
Đằng sau từng đạo trận văn ấy là Chiêm Ngưng Tuyết trong bộ váy trắng, tuyệt mỹ vô song đang đứng một cách ngạo nghễ.
Nàng ta khẽ phất bàn tay ngọc ngà, một xác chết rơi cái ầm xuống đất.
Thượng Quan Giới! Nhân vật Hư Tiên thế hệ trước này đã chết rồi! Giờ thì không ít người đều bàng hoàng.
Chiêm Ngưng Tuyết là cảnh giới Hư Tiên, vậy mà nàng ta lại có thể giết Thượng Quan Giới cũng là cảnh giới Hư Tiên với nàng ta.
"Bây giờ, ta, Chiêm Ngưng Tuyết đồ đệ của Phong Không Chí Thánh sẽ lấy mạng chó của các ngươi!"
Chiêm Ngưng Tuyết nói rồi hừ lạnh một tiếng, trong cơ thể như có hàng ngàn hàng vạn tia sáng chói lóa rọi sáng muôn nơi.
Giờ phút này, dường như cả thiên địa cũng thay đổi theo từng biến hóa trên khí tức của Chiêm Ngưng Tuyết.
"Cái này..." "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Chẳng biết nữa".