Dãy núi này có vô số nguy hiểm, có thể nói là một đại hiểm địa của thánh vực Thiên Hồng.
Ví dụ như lần này, Yến gia tới Cửu U đài tham gia hôn lễ thì cũng phải chọn nơi hep nhất của dãy U Vân để vượt qua.
"Thế mà lại ở đây, ta thật không ngờ".
Diệp Chính Thiên cũng lên tiếng: "Không biết U huynh có phát hiện gì chăng?"
U Hồn Thiên lắc đầu, đáp: "Vốn dĩ đúng là nhặt được mấy món thánh khí lục phẩm, nhưng bị mai phục và bắt thì mới biết là cạm bẫy".
"Chúng ta chỉ mới chớm đi vào thánh cảnh Vị Ương kia mà thôi..."
"Nhưng ta cảm nhận được bên trong này có một tình huống khác..."
Tần Ninh lúc này khoanh chân ngồi, tay bo trước ngực, lộ ra dáng vẻ suy tư.
"Việc cấp bách trước mắt chính là ổn định nhân tâm, ngươi dù gì cũng là chủ của Cửu U đài".
Tần Ninh nói xong thì vung ra ba viên đan dược màu xanh lục sáng loáng, đưa cho ba người U Hồn Thiên, Lý Tín, Sở Hà: "Các ngươi ăn nó đi rồi tự cảm nhận công hiệu".
Sau đó, Tần Ninh tiếp tục đưa ra mấy viên đan nhỏ hơn cho nhóm U Phần: "Các ngươi cũng ăn đi, loại bán tàn này cũng không thể thu phục lòng người được".
Lúc này, U Hồn Thiên nhận lấy viên đan dược màu xanh, cảm thấy nao nao.
Đan dược này có càn khôn, còn thần diệu hơn cả thánh đan lục phẩm thì phải.
U Phần nhận lấy rồi chắp tay nói: "Đã nghe Viên Viên nhắc đến người thương từ lâu, hôm nay mới được gặp mặt, phải công nhận Tần Ninh công tử đúng là tài giỏi!"
"Toàn bộ Cửu U đài chúng ta đều chịu ơn của Tần công tử!"
Nghe vậy, Tần Ninh nhìn sang Diệp Viên Viên, khẽ mỉm cười: "Khách khí quá, Ma tộc là mục tiêu mà ai cũng phải diệt trừ!"
U Hồn Thiên lúc này cũng chắp tay nói: "Sau này Tần công tử có cần giúp đỡ thì Cửu U đài chúng ta sẽ lấy mạng sống ra để báo đáp!"
Tần Ninh không nói nhiều mà phất tay.
Đám người của Cửu U đài lúc này mới rời đi.
Hắn không hề có ý định cứu người của Cửu U đài, hắn chỉ muốn tiêu diệt Ma tộc, cứu người chỉ là tiện thể.
Hơn nữa Diệp Viên Viên cũng được Cửu U đài chăm sóc lâu năm, tiện thể cứu người cũng không có gì bất ổn.
Lúc này, Diệp Chính Thiên và Yến Thần cùng nhìn Tần Ninh.
Diệp Chính Thiên hơi do dự một chút rồi mở miệng: "Tần tông chủ, Diệp Châu của tại hạ có khả năng cũng có tàn dư Ma tộc chạy trốn, cho nên... xin cáo từ trước!"
"Ta cũng vậy, ta cũng vậy!"
Yến Thần cũng vội vàng nói theo.
Tần Ninh gật đầu.
Cả hai dẫn người của Diệp gia và Yến gia rút đi.
Thánh chủ Tề Hạo không đi mà tới trước mặt Tần Ninh, khom người nói: "Ta đã thông báo cho cha ta, ông ấy đang trên đường tới đây".
"Bảo lão ta tới làm gì?"
Tần Ninh thản nhiên nói: "Rắc rối đã được giải quyết xong, cha của ngươi còn cần tọa trấn thánh quốc Đại Tề nữa, ta đoán không chỉ có Cửu U đài tồn tại gian tế Ma tộc đâu mà Đại Tề cũng có khả năng".
"Nhưng ta chỉ có thể nhìn ra những kẻ có cảnh giới kém ta mà thôi. Cảnh giới cao hơn ta thì phải dựa vào chính các ngươi đi sàng lọc. Chọn một ngày đưa các nhân vật nòng cốt từ Thiên Thánh bát phẩm trở xuống qua đây cho ta kiểm tra!"
Tề Hạo nghe vậy thì chắp tay thưa vâng.
Còn Tề Phi Vân, kiểu gì cũng sẽ tới.
Dù ông ta không báo thì một người luôn kính trọng Tần Ninh như Tề Phi Vân sẽ phi tới ngay.
Nhìn xuống xung quanh, Cửu U đài hỗn độn tan hoang.
Các đệ tử và trưởng lão của Cửu U đài cũng đang liên tục sửa sang dọn dẹp.
Kinh biến hôm nay quá mức khủng khiếp, thậm chí nếu không có Tần Ninh thì cả cái thánh vực Thiên Hồng này sẽ bị càn quét mất.