Cộng thêm Dịch Đại Sơn và Diệp Nam Hiên... nếu thật sự có chuyện gì thì bọn họ rất khó ứng đối.
Tinh Nhiễm Thiên nghe vậy, nhíu mày nói: “Huyết Ngọc đã tới, chắc hẳn La Tranh sẽ không đứng yên mà nhìn đâu!”
“Phái người đi theo, xem bọn Tần Ninh đi đâu”.
“Diệp Nam Hiên này đi vào đây trước, bày ra một lượng lớn tài phú, cũng chưa ai biết được di tích Thanh Tiêu Đại Đế này có bao nhiêu đồ tốt!”
Lúc này, đám người im lặng.
Diệp Nam Hiên vào thiên cung Thanh Đế từ sớm cho nên Diệp Nam Hiên coi như là hiểu rõ nơi này nhất.
Không nói đến lượng lớn trân bảo mà Diệp Nam Hiên thu thập được, chỉ riêng việc hắn ta quen thuộc với nơi này thôi cũng đủ để hơn người khác rồi.
Mà cùng lúc đó, bên phía Huyết Tông.
Huyết Ngọc tông chủ thấy nhóm Tần Ninh rời đi thì cũng lộ ra một tia hàn khí.
Không ngờ rằng lần này Tần Ninh lại tìm được Diệp Nam Hiên, thật là điều khó tin.
Ông ta cứ tưởng rằng Diệp Nam Hiên đã chết.
Bây giờ thực lực bên cạnh Tần Ninh coi như đã mạnh hơn mấy phương bọn họ liên hợp lại.
Điểm này mới là khó chấp nhận nhất.
...
Diệp Nam Hiên dẫn đường, trên đường đi đều ở sát bên cạnh Tần Ninh, gần như là dán luôn vào người Tần Ninh.
“Sư tôn, người còn nhớ ngày xưa con thiên phú ngạo nhân, võ học kinh hãi thế tục, người rất coi trọng phẩm tính của con không?”
“Sư tôn, năm đó con bị kẻ khác đuổi giết nhưng người vẫn không ra tay, người còn nhớ không ạ?”
“Còn cả lần con đến Thanh Tiêu Thiên nhìn trộm thánh nữ Thanh Tiêu Thiên tắm rửa... Khụ khụ... Không phải ngươi đâu Thời Thanh Trúc, là Diên Điệp Vũ... suýt chút nữa thì bị Diên Điệp Vũ cắt cổ, cũng may sư tôn xuất thủ...”
“Sư tôn...”
“Ngươi câm mồm xem nào?”
Tần Ninh không nhịn được nữa: “Sao nói lắm thế không biết?”
“Sau này chia đôi số đồ ngươi có được ra, hơn phân nửa cho Thanh Minh, gần một nửa cho Võ Môn”.
“Sư tôn, chẳng phải là đã lâu không gặp nên con nhớ người hay sao...”, Diệp Nam Hiên cao to khỏe mạnh, lúc này trở nên ỏn ẻn nũng nịu khiến mọi người nổi hết da gà.
“Ta thấy là ngươi không tin ta nên muốn gài ta để xác nhận ấy chứ?”
“Đâu có đâu ạ, sư tôn là ba, con là bốn mà!”
“À...”, Diệp Nam Hiên thấy Tần Ninh không để ý mình, nói tiếp: “Sư tôn, Võ Môn những năm qua phát triển rất tốt. Lần này tám phần là do Ma tộc làm...”