Con Nham Tương Linh Ngạc này sinh sống ở trong dung nham, dựa vào cắn nuốt những thánh thạch có ẩn chứa thánh lực trong nham thạch để sinh tồn.
Hơn nữa, sức mạnh đi đôi với hình thể, tầm vóc càng lớn thì lại càng mạnh.
Bình thường con có thân hình cao tầm mười trượng sẽ có thực lực tương đương với Thánh Nhân.
Cơ thể to cả trăm trượng lại có được thực lực của Địa Thánh.
Tần Ninh vốn nghĩ rằng, những sinh vật này đã tuyệt chủng, nhưng ai ngờ rằng chúng vẫn còn tồn tại.
Ngay lúc này, miệng của Nham Tương Linh Ngạc bị Tần Ninh cho nổ tung, hơi thở của nó dần tan biến, cơ thể cũng dần bị dung nham nuốt chửng.
Tần Ninh lại càng thận trọng hơn.
Mặc dù thực lực của hắn cao cường, nhưng nơi đây dù sao cũng là địa bàn của Nham Tương Linh Ngạc.
Nếu lơ là, lật thuyền trong mương cũng là chuyện có thể xảy ra.
Tiếng gầm rú bỗng vang lên, phía xa xa lại có thêm mấy con Nham Tương Linh Ngạc đang chạy như bay tới.
Ánh mắt Tần Ninh vẫn bình tĩnh, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân càng chặt hơn, quan sát kỹ bốn phía.
Hắn tiếp tục bước đi, vừa đi vừa chém giết mấy con Nham Tương Linh Ngạc.
Dần dần, Tần Ninh đã đến gần đích hơn, tốc độ dòng chảy của dung nham càng lúc càng nhanh.
Bóng dáng của Nham Tương Linh Ngạc cũng dần trở nên thưa thớt hơn.
Nhiều con Nham Tương Linh Ngạc đang đuổi theo hắn cũng lần lượt rút lui.
Dường như đằng trước có thứ gì đó khiến chúng rất sợ hãi.
Lúc này, Tần Ninh vẫn vững vàng bước tiếp, chưa từng có dấu hiệu dùng lại.
Sắp đến nơi rồi! Thật ra, vị trí hiện tại của hắn là ở dưới dòng dung nham, nhưng nếu như núi lửa không phun trào thì nơi này cũng chỉ là mặt đất mà thôi.
Dòng dung nham thật sự vẫn còn đang ở dưới đó.
Vào giờ phút này, Tần Ninh từ từ bước từng bước, lực lượng toàn thân bắt đầu tập hợp lại.
Thậm chí hắn còn thi triển cả Thể Thánh Đế Đại Hoang, Thánh Khí Vương Khải để bao phủ bên ngoài cơ thể.
"Ở ngay phía trước mà thôi!"
Tốc độ của Tần Ninh trở nên nhanh hơn.
Một tiếng ầm vang lên.
Khi Tần Ninh đi thêm trăm mét nữa, bỗng nhiên, dung nham dưới chân hắn bỗng phun trao, từng luồng không khí nóng rực dữ dội tỏa ra.
Đó là một luồng khí ngang ngược như muốn nuốt hết tất cả.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lúc này, Tần Ninh bỗng ngã xuống.
Ngay sau đó, cơ thể hắn rơi thẳng xuống dưới.
Tần Ninh dùng hết sức lực không để cho cơ thể mình chìm sâu vào lòng dung nham.
Dần dần, hắn đã ổn định được cơ thể.
Thế nhưng, tốc độ chìm xuống vẫn nhanh như cũ.
Trước tình hình đó, sắc mặt Tần Ninh vẫn bình tĩnh như nước.
Bỗng nhiên, chẳng biết đã qua bao lâu, khi nhìn thấy nơi mình đến, sắc mặt hắn đột ngột thay đổi.
Nơi đây không phải là dung nham, mà là một cái thông đạo, xung quanh thông đạo là tinh thạch lóe ra những tia sáng rực cháy, kèm theo nhiệt lượng cực cao.
Khi Tần Ninh nhìn thấy mặt đất phía dưới, hắn làm nổ tung tinh thạch xung quanh để làm chậm tốc độ rơi của bản thân mình.
Cuối cùng, tiếng ầm ầm vang lên, cơ thể Tần Ninh nặng nề đáp xuống mặt đất.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh hơi lạnh nhạt, cẩn thận quan sát xung quanh.
Nơi hắn rơi xuống có không ít lỗ thủng.
Hiển nhiên, đã có người vào đây trước hắn.
Hơn nữa còn không chỉ có một người! Tần Ninh cầm chắc trọng kiếm Vạn Quân trong tay, thận trọng nhìn về phía trước.
Dưới đáy thông đạo này trông khá thú vị đấy.
Xung quanh là từng đoạn lỗ thủng xếp thành hình tròn có đường kính khoảng một trượng, ở trung tâm, từng dòng dung nham chảy ra từ lòng đất.
Dòng dung nham ấy đã phun trào từ sâu trong tâm trái đất.