“Tiếp đó là Diệp vương gia…Diệp Quân Uy Diệp vương gia, người có thiên phú cực kỳ cao, cũng là người trẻ tuổi nhất trong mười người, có quyền cao chức trọng, được thánh chủ cực kỳ coi trọng”.
Nói đến đây thì Tề Bác dừng lại một chút: “Hơn nữa, nghe nói còn có ơn cứu mạng với thánh chủ!”
Ơn cứu mạng?
Điều này rất kỳ lạ.
Một vị Thánh Vương, đâu cần một vị Thiên Thánh tới cứu?
"Ta cũng không biết rõ về tình huống cụ thể, đó cũng là chuyện của Thiên Thánh cấp cao, ta mới chỉ đến Thiên Thánh tam phẩm không lâu..."
Tề Bác cười nói.
"Diệp Quân Uy Diệp vương gia cũng là cấp bậc Thiên Thánh cửu phẩm".
"Kế tiếp chính là Tề Hồn và Tề Khánh vương gia, Tề Hồn thúc thúc có quan hệ rất tốt với cha ta, hai người đều là cảnh giới Thiên Thánh bát phẩm, hai nhà chúng ta cũng vô cùng thân thiết".
Giờ phút này Nhan Như Họa lại là xen vào nói: "Thân thiết? Không sợ Thánh Chủ nghi ngờ các ngươi sao?"
Tề Bác nghe thấy lời này thì cười nói: "Nghi ngờ? Thực lực của Thánh Chủ ở cấp bậc Thánh Vương, còn là chủ nhân một châu, sao lại để ý đến việc đám Thiên Thánh có phản kháng lại ông ta hay không chứ?"
"Có được thực lực mạnh nhất, ai lại dám phản kháng?"
Nhan Như Họa nghe vậy thì khẽ gật đầu, điều này cũng đúng.
Cô ta ở trong Thánh Thú tông, Thánh Thú tông cũng chỉ có chín vị võ giả, không có gì lục đục với nhau, lại không có ai muốn trở thành tông chủ.
Thánh quốc Đại Tề là một con quái vật khổng lồ, không thể tránh được việc tranh đấu.
Tề Bác tiếp tục nói: "Ba người đằng sau chính là Tề Mặc vương gia, Tề Ngạo vương gia và Tề Diễm vương gia, ba vị này hơi trẻ tuổi một chút, bây giờ đều là cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm, thực lực không tầm thường".
"Trên thực tế ba vị này cũng coi như căn cơ và người giúp đỡ mà đương kim Thánh Chủ để lại cho thái tử gia, ba người này rất thân thiết với thái tử gia".
Tề Bác nói đến chỗ này, rõ ràng là không nhịn được, tiếp tục nói: "Hiện nay bên trong thánh quốc Đại Tề cũng đang tranh đấu rất dữ dội".
Nhan Như Họa lại chen miệng nói: "Không phải người vừa nói Thánh Chủ vô địch, còn tranh đấu cái gì sao? Đấu cái gì?"
Tề Bác lại khoát tay nói: "Ngươi hãy nghe ta nói hết đã".
"Trong thánh quốc Đại Tề, Thánh Chủ Tề Hạo làm chủ, đúng là vô cùng cao thượng".
"Không ai sẽ phản kháng lại ông ta, cũng không người nào dám".
"Nhưng từ khi thái tử gia được lập, bên trong thánh quốc Đại Tề liền xuất hiện những phe phái khác".
Tề Bác thần thần bí bí nói: "Thái tử gia Tề Hành được ba vị vương gia ủng hộ, lại thêm là do Thánh Chủ lập, đương nhiên là giữ vị trí cao nhất".
"Ngoài thái tử gia ra còn có tam hoàng tử Tề Hoàn, tam hoàng tử vô cùng thông minh, chỉ tiếc sinh ra muộn hơn thái tử gia, cho nên không được lập làm thái tử".
"Nhưng vị tam hoàng tử này lại giỏi cả văn lẫn võ, cực kì chói mắt".
"Sau đó chính là thất hoàng tử Tề Nhạc cũng là một vị thiên tài, mấy chục năm gần đây có thanh danh cực kì vang dội bên trong thánh quốc Đại Tề".
Lúc Tề Bác nói đến những điều này lại lộ ra vẻ mặt vô cùng nóng lòng.
"Ba đứa con trai tranh đoạt quyền lực, Thánh Chủ nhìn thấy nhưng không ngăn cản, ở trong mắt Thánh Chủ, người có thể chém giết chiến thắng trong bầy sói mới có tư cách trở thành người truyền thừa của ông ta".
"Bởi vì ba vị này còn lôi kéo những hoàng tử khác trong hoàng thất để làm tai mắt cho mình, những hoàng tử này còn liên hệ với đám thập đại vương gia và thế tử, thi nhau thành lập phe phái".
"Bây giờ trong thánh quốc Đại Tề, ba vị này đều là nhân vật chạm tay có thể bỏng".