"Ngũ ca, huynh bình tĩnh lại đã".
Nguyên Mặc Vân trấn an: "Tên này giết được tam ca thì liệu hai ta có phải là đối thủ của hắn không?"
Nguyên Chính Phong có cảnh giới đế giả Cực Cảnh đại viên mãn, có thể đấu ngang tay với Tô Uyển Nguyệt cơ mà.
Tuy Tần Ninh chỉ là Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm nhưng lại có thể giết người ở cấp bậc này bằng Cửu Nguyên Đan Điển, thế thì hắn phải nhiều thủ đoạn biết mấy?
Sao họ có thể chống lại một kẻ như thế chứ!
"Thế cứ ngậm cục tức mà giả vờ chưa có chuyện gì xảy ra à?"
Nguyên Thâm phẫn nộ quát.
Nguyên Mặc Vân khuyên giải: "Chuyện này nhị ca đã có sắp xếp rồi, huynh đừng vội".
"Nhịn một lúc sóng yên gió lặng mà, nhiều người muốn giết Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế lắm, nhà họ Nguyên ta sao phải đứng đầu ngọn gió?"
Lần ở Cửu Nguyên Vực chỉ là ngoài ý muốn thôi.
Do Nguyên Chính Phong tự ý hành động đã kéo theo Nguyên Hoa Diêu xuất hiện, sau đó là Nguyên Chính Thiên... cả một chuỗi móc nối như thế.
Cùng lúc đó, nhà họ Nguyên cũng ngỡ Tần Ninh thua kém trước đây, Trần Nhất Mặc thì càng không cần phải lo lắng, nào ngờ Tần Ninh lại mạnh nhường này.
Tuy rơi vào thế hạ phong, phải ăn trái đắng nhưng công sức của họ cũng không phải là vô ích.
Chí ít bọn họ đã dò la được thực lực của Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế này rồi.
Song nhà họ Nguyên không vì thế mà sợ sệt.
Bởi lẽ không chỉ một mình nhà họ Nguyên mà còn rất nhiều người khác đang lăm le Cửu Nguyên Đan Điển.
Số người muốn lấy mạng Tần Ninh lại còn nhiều hơn nữa.
Rồi những kẻ đó cũng sẽ xuất hiện thôi.
"Mục đích chủ yếu của chúng ta trong chuyến này là thăm dò thực hư dải ngân hà rơi xuống núi Thần Nguyên.
Nguyên Mặc Vân nói tiếp: "Hơn nữa bọn Tần Ninh đã tới thì kiểu gì cũng vào thôi, lúc đó chỉ cần chúng tách ra, chúng ta không giết được Tần Ninh thì vẫn có thể giết mấy người còn lại mà?"
Nghe thấy câu này, hai mắt Nguyên Thâm tức thì sáng như đèn pha.
“Truyền lệnh xuống dưới, nếu chạm mặt đám Tần Ninh thì tránh càng xa càng tốt, còn nếu chúng tách nhỏ ra thì trừ Tần Ninh, còn lại giết không tha!”
“Bảo bọn thuộc hạ xử lý gọn vào, đừng lằng nhà lằng nhằng!”
“Rõ”
Nguyên Thâm và Nguyên Mặc Vân nhìn nhau cười đắc chí.
“Thưa ngũ gia, lục gia, Chu Khả Thiên của nhà họ Chu đã đến rồi ạ!”