Ở trong thành Thanh Ma này có thể trở thành cấp bậc Hóa Thánh cũng coi như không tệ như vậy.
Mà bên trong thành Thanh Ma, người mạnh mẽ chân chính là những cường giả Hư Thánh kia.
Biển linh thức lột xác thành các cường giả Hư Thánh hồn hải! Những người này ở trong thành Thanh Ma tay mắt thông thiên, không ai dám chọc.
Mà Thanh Lãm Thiên thành Thanh Ma chính là một người trong đó.
Lý Huyên lúc này vội vàng nói: “Hai vị lão giả, Thanh Lãm Thiên chính là cường giả cảnh giới Hư Thánh tầng thứ nhất, ở bên trong thành Thanh Ma cũng coi như là nhân vật có mặt mũi, hai vị tiền bối chớ nói bừa!”
“Cô cô nhà ta bất trị, những người khác có lẽ cũng có cách!”
Nghe đến lời này, Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận ngẩn người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Cái gì?
Hư Thánh tầng thứ nhất?
Mẹ kiếp! Nói nửa ngày, giết một Hư Thánh tầng thứ nhất mà thôi?
Tần Ninh chính là tay xé Thánh Nhân, giết một Hư Thánh tầng thứ nhất thì có vấn đề khó khăn gì.
Lúc này biểu cảm của hai người bị cô cô Bách Hương và Lý Huyên thu hết vào mắt.
Hình như hai lão già này tràn đầy khinh thường?
Hai Hóa Thánh tầng ba tràn đầy khinh thường đối với một cường giả Hư Thánh tầng thứ nhất?
Không có lầm chứ!
“Không thành vấn đề!”, Tiên Vô Tận vỗ ngực nói: “Thanh Lãm Thiên đúng không? Giết hắn đơn giản”.
Đơn giản?
Chân mày cô cô Bách Hương cau lại nói: “Vậy mang đầu hắn tới gặp ta!”
Lời này vừa nói ra, Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng ngẩn người.
“Cô cô Bách Hương!”
Tiên Vô Tận vội vàng nói: “Người, nhất định sẽ giúp cô giết, nhưng phải là hắn giết!”
Tiên Vô Tận chỉ chỉ Tần Ninh trên lưng Tuyết Ưng, chắc chắn nói: “Cô cứu sống hắn, để cho hắn đi giết Thanh Lãm Thiên này, hắn nhất định sẽ đi!”
“Hơn nữa chỉ định có thể giao đầu người vào tay cô”.
Lần này, ánh mắt cô cô Bách Hương lại càng kinh ngạc.
Hai lão già này… là kẻ ngốc sao?
Cứu người này để cho hắn đi giết?
Cô cô Bách Hương giễu cợt nói: “Các ngươi coi ta là khỉ để trêu đùa sao?”
“Tên này biển linh thức cực kỳ tàn tạ, ngay cả Hư Thánh cũng không đến, làm sao đi giết Hư Thánh?”
Lần này, Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận có chút không còn gì để nói.
Giết Hư Thánh thì phải là Hư Thánh sao?
Vậy thì giết Thánh Nhân không phải là Thánh Nhân rồi?
Nhưng Tần Ninh cũng không phải là Thánh Nhân! Không phải vẫn giết Thánh Nhân như thường?
“Cút ra ngoài!”
“Nếu không ta giết các ngươi”.
Sát khí trong cơ thể cô cô Bách Hương lại một lần nữa giải phóng.
“Cô cô Bách Hương!”
Tiên Vô Tận giờ phút này chắp tay, trịnh trọng nói: “Cô có thể cứu sống hắn, để hắn đi giết, nếu như hắn không làm được, cô cứ giết hắn là được!”
“Không chỉ là hắn, hai người bọn ta cũng đồng ý bị cô giết chết!”
“Phàm là chuyện có một tia cơ hội, tại sao cô không thử chút chứ?”
Tiên Vô Tận lúc này trong lòng cuống cuồng.
Tại sao không tin chứ?
Tần Ninh yêu nghiệt như vậy, chẳng lẽ thế giới Cửu Thiên không có sao?
“Cút ra ngoài!”