Kiếm Tiểu Minh cười nói: “Đúng vậy, mấy lão già đó bị Ninh ca ép ăn đan độc, chắc chắn sẽ vội vã đưa tới”.
“Ai bảo là ta cho chúng đan độc? Chẳng qua là đan tráng thận mà thôi!”
Lời này nói ra, ánh mắt mọi người sáng lên, tức thì hiểu được, cũng không khỏi bật cười.
Bất kể Tần Ninh cho bọn chúng ăn gì, chỉ cần sau khi ăn mà cảm thấy cơ thể có chút không thích hợp, thì chắc chắn sẽ sợ muốn chết rồi. Chạy? Chắc chắn là không dám.
Đến lúc ấy, đành phải ngoan ngoãn đưa ra tích lũy của Chúc Long tông.
“Hơn nữa, bên dưới Chúc Long tông chắc cũng có thành trì lệ thuộc nhỉ? Thanh Vân tông có thể qua đó tiếp quản, đến lúc ấy coi như sẽ không thiếu linh thạch”.
Lý Dương Chiêu gật đầu đáp: “Thanh Vân tông suy tàn, các thành trì lệ thuộc đều dần dần bị bán đi, chẳng qua Chúc Long tông này có ba thành trì, tuy số lượng không nhiều nhưng cũng là những nơi có nhân khẩu đến mấy triệu, vật tư đông đúc và giàu có, cũng đủ cho Thanh Vân tông chúng ta tu hành hàng ngày. Ba thành trì này lần lượt là thành Thanh Phong, Thanh Nguyệt và Thanh Hải”.
“Vậy là giải quyết được vấn đề linh thạch!”
Tần Ninh lại nói: “Thế còn linh quyết, chắc tông môn cũng không thiếu đâu nhỉ?”
“Chuyện này...”
Mấy người Lý Dương Chiêu liền trở nên lúng túng.
Nhị trưởng lão Hoa Vinh nói: “Tông chủ, Thanh Vân tông chúng ta ban đầu có cuốn từ điển linh quyết, có đến hơn ngàn loại, nhưng bây giờ chỉ còn hơn trăm loại, phần lớn đều... bị mất hết!”
Nghe vậy, Tần Ninh cũng không bất ngờ, đáp: “Ta có cách rồi, các ông không cần lo”.
Có cách?
“Năm đó tôn giả Thanh Vân để lại bốn đại linh quyết, uy lực không tầm thường, thông thiên triệt địa, ta có thấy Lý Nhất Phàm thi triển Huyền Thiên Kiếm quyết, nhưng cũng là không đầy đủ hả?”
“Bốn đại linh quyết của lão tổ tông có hai cái là Thái Thương Thủ và Huyền Thiên kiếm quyết quả thực vẫn còn, nhưng chỉ là tàn dư, lão hủ bất tài, tu luyện Thái Thương Thủ, Lý Nhất Phàm tu luyện Huyền Thiên kiếm quyết”.
“Còn về Bách Ấn Phong Sơn pháp, Thạch Thuẫn thuật là hai linh quyết mạnh nhất thì đã sớm thất truyền”.
“Không sao cả”, Tần Ninh phất tay đáp.
Không sao cả?
Lý Dương Chiêu sửng sốt.
“Ta có!”
Lời này nói ra, hai người Lý Dương Chiêu và Lý Nhất Phàm đều sửng sốt, hô hấp trở nên nặng nề.