Tần Ninh mở miệng nói: "Trong Nguyên Hoàng cung chúng ta xảy ra rắc rối, các ngươi trở về chuẩn bị đi".
Nghe thấy câu này, vẻ mặt của đám đệ tử Linh Tiên như đưa đám.
Chẳng dễ gì mới đến phiên bọn họ nghe Tần Ninh giảng dạy, kết quả là… mười mấy người kia đồng loạt lia ánh mắt sắc lẻm đầy giận dữ về phía Vũ Ân Trạch.
Hắn ta không thể chờ giảng bài xong rồi hẵng tới được à?
Hắn ta không biết bọn họ đã phải khó khăn nhường nào mới có được cơ hội này không?
Các đệ tử đến từ các gia tộc cùng nhau rời đi.
Tần Ninh cười hỏi: "Đảo Thiên Thông, Thiên Thông Đạo, được lắm, được lắm!"
Thấy Tần Ninh vui vẻ như vậy, Bạch Y Nhân không khỏi xối một gáo nước lạnh: "Ngươi đừng mừng quá sớm".
"Hả?"
"Nền tảng và thực lực của đảo Thiên Thông này mạnh hơn bốn đảo của ngươi bây giờ cộng lại, bên đó cũng có Ngọc Tiên trấn giữ nữa".
Tần Ninh nói tiếp: "Chúng ta cũng có Ngọc Tiên trấn giữ mà!"
Không sai bọn họ cũng có cường giả Ngọc Tiên trấn giữ.
Đó là Bạch Y Nhân và Vũ Ân Trạch, hiện tại hai người họ đều đã tiến vào cảnh giới Ngọc Tiên Nhập Ngọc sơ kỳ.
Bạch Y Nhân không khỏi cười trừ, trả lời: "Hai bọn ta chỉ mới Nhập Ngọc sơ kỳ mà thôi, trong khi ở Thiên Thông Đạo lại có đến mấy vị Ngọc Tiên lận, hơn nữa không phải ai cũng mới cảnh giới Nhập Ngọc sơ kỳ đâu".
Tần Ninh gật đầu, bảo: "Ta biết mà, nhưng như vậy lại càng tốt".
"...", Bạch Y Nhân và Vũ Ân Trạch nhìn nhau, chẳng biết nên nói gì hơn.
Từ đó đến nay, Tần Ninh luôn cực kỳ tự tin về bản thân.
"Triệu tập đội vệ binh của ta đến đây, chúng ta đi đảo Tinh Túc nhìn xem!"
Tần Ninh vung tay lên, cười ha ha nói.
Rảnh rỗi không có gì làm suốt nửa năm trời, cuối cùng cũng có việc để vận động tay chân rồi.
Lại còn có thể mở rộng địa bàn của Nguyên Hoàng cung, đây là tin lành! Đội vệ binh.
Cộng thêm hai vị đội trưởng Vũ Ân Trạch và Khổng Kha Thừa thì chỉ có mười tám người.
Sau khi mười tám người tập hợp đông đủ, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Chuẩn bị lên đường đến đảo Tinh Túc thôi".
Giờ đây, ai nấy cũng cảm nhận được rõ mồn một tâm trạng phơi phới của Tần Ninh.
Có gì đó sai sai.
Sai quá sai.
Tại sao người ta đánh tới cửa mà hắn vẫn còn vui
vẻ được thế kia?