Tần Ninh chuyển dời ánh mắt, nhìn về phía bên kia.
Sắc mặt của ba người Huyết Ngạo Quần, Huyết Ngạo Vân và Huyết Ngạo Sơn trở nên khó coi.
Huyết Lạc Vương chỉ cảm thấy cơ thể mình lạnh run, người tên Tần Ninh đứng trước mặt hắn ta giống như ma quỷ.
Hai vị Thánh Vương mà ngày thường bọn họ vẫn luôn quỳ lạy, lúc này bị Tần Ninh khống chế, sống chết nằm trong tay Tần Ninh.
“Sợ hãi sao?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta thích nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của các ngươi!”
Một lời vừa dứt, rồng lớn rít gào, vảy rồng biến thành những lưỡi dao sắc bén, giết thẳng về phía mấy vị Thánh Vương.
Giờ phút này, trong đầu mấy người kia không xuất hiện nổi chút ý nghĩ chống cự.
Mười một vị Thánh Vương Ma tộc đều bỏ chạy.
Nhưng mà chạy thì sao?
Làm sao có thể trốn thoát được?
Tần Ninh khẽ quát một tiếng, lòng bàn tay bộc phát ra uy lực cường đại, hơi thở khủng bố càn quét từng đợt, làm cho người ta có cảm thấy vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt, vảy rồng bắn thẳng về phía chín người phía trước, ngăn cản con đường chạy trốn của mười một người.
Thánh Vương Yến Thần, Diệp Chính Thiên, Tề Hạo đều kinh hãi đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Đây chính là Tần Ninh sao?
Cái kẻ tuỳ tiện ấy…
Yến Thần nghĩ đến dáng vẻ hờ hững của Tần Ninh ở ngoài cửa lớn Yến phủ.
Diệp Chính Thiên nghĩ đến sự kiên quyết của Tần Ninh ở thời điểm chém giết mấy vị gia chủ phân gia Diệp gia.
Tề Hạo cũng nghĩ đến sự bình tĩnh của Tần Ninh khi phế bỏ Tề Nhạc.
Nhìn qua thì Tần Ninh có vẻ tuỳ tiện.
Nhưng trên thực tế, Tần Ninh chỉ đang làm chuyện mà hắn cho rằng không có gì là to tát.
Ở trong mắt Tần Ninh, Thánh Vương…Cũng chỉ có thế mà thôi….
Giờ phút này, trong lòng ba người được khắc xuống một dấu ấn thật sâu, dấu vết của sự sợ hãi.
Mười một vị Thánh Vương bị vảy rồng cuốn lấy.
Máu tươi chảy ròng ròng.
Tiếng kêu thảm thiết của chín người không dứt bên tai.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh lạnh lùng.
Ba vị Thánh Vương tam hiền.
Một vị Đại Thánh Vương.
Bảy vị Tiểu Thánh Vương.
Hiện tại đều phát ra tiếng gào thét thảm thiết, làm lòng người khiếp sợ.
Thời gian từ từ trôi qua, âm thanh gào khóc thảm thiết trở nên yếu dần.
Tiếng kêu của bảy vị Tiểu Thánh Vương chậm rãi biến mất.
Ngay sau đó là Huyết Ngạo Quần…
Tiếp đến là ba người Huyết Lạc Vương…
Sự sống dần dần biến mất.
Các chiến sĩ Ma tộc giật mình hoảng sợ.
Thánh Hoàng bị bắt!
Thánh Vương bị giết!
Bọn họ phải làm sao bây giờ?
Ma tộc cũng có thân thể máu thịt, không phải là ai cũng không sợ chết.
Giờ phút này, Tần Ninh dần dần cảm nhận được, trong đầu có mười một viên Tịnh Ma Châu Đan đang hội tụ hào quang.
Phong Thần Châu đem tinh khí thần của Ma tộc luyện hóa thành Tịnh Ma Châu Đan, là một loại thánh đan vô cùng tinh khiết!