Đến bên cửa lớn cũng dạng hình vòm, Tần Ninh nhìn cửa lớn kia, lòng bàn tay kết ấn, một luồng hơi thở cổ kính xông thẳng lên mặt.
“Linh ấn cổ!”
Công chúa Linh Lung lúc này tỏ ra sững sờ, vội vàng nói: “Tương truyền loại linh ấn này đều là ấn ký của kỷ nguyên trước, không ngờ Tần công tử lại biết!”
“Ngẫu nhiên tìm được trong khi xem sách cổ, rảnh không việc gì thì tu luyện chút”.
Nghe Tần Ninh trả lời qua quýt như thế, Vân Sương Nhi cũng không còn gì để nói.
Rảnh không có chuyện gì làm nên tu luyện chút? Cô ấy còn chưa từng thấy Tần Ninh tu luyện thứ gì đó như cổ trận.
Công chú Linh Lung lại càng ngày càng không nhìn thấu Tần Ninh.
Linh ấn cổ, ý nghĩa theo tên gọi, chính là ấn pháp của cổ trận, cổ trận tồn tại trong kỷ nguyên trước, cách bây giờ đã qua hàng tỷ năm.
Năm đó, Vô Thượng Thần Đế thống nhất vạn giới, tung hoành các trời, lập nên thế giới các thần, Cửu Thiên Vân Minh, phân chia vùng đất vạn giới, đây là khởi nguồn của kỷ nguyên mới.
Tần Ninh chỉ mới 17 tuổi, sao có thể hiểu về những điều này?
Đế quốc Bắc Minh sa sút, theo lý mà nói, Tần Ninh cũng không có cơ hội tiếp xúc với những thứ này!
Tần Ninh lúc này càng ngày càng khiến người khác tò mò.
Trong lòng Tần Ninh lại không để ý tới điều đó.
Cha của hắn chính là Vô Thượng Thần Đế, năm đó đan thuật, khí thuật, trận thuật, không có gì là không tinh thông, mà với tư cách là con trưởng của Vô Thượng Thần Đế, đương nhiên hắn được thừa kế mọi thứ của thần đế.
Cũng chính vì vậy mà từ nhỏ tới lớn hắn đi theo cha mở mang kiến thức chinh chiến tứ phương, sau đó khi hắn trải qua 9 đời mới có thể trở thành nhân vật lớn chấn động trời đất.
Những điều này đương nhiên là không cần nói cho công chúa Linh Lung và những người khác biết.
“Trong mộ phụ này đều là một vài linh khí, mọi người có thể tùy ý lựa chọn, nhưng nhớ kỹ, mỗi người một món, không được tham lam. Đây chỉ là tầng thứ nhất trong mộ phụ mà thôi, đồ tốt còn ở phía sau”.
Tần Ninh đẩy cửa lớn, nhàn nhạt cười nói.
Một tiếng kẹt vang lên, lúc này, đập vào mắt mọi người là một luồng ánh sáng vạn trượng, chói mắt.
“Đây đây đây…”
Đột nhiên, Thánh Thiên Viêm, Yến Quy Phàm và mọi người đều vô cùng kinh ngạc.