Ba con rối Kim Tiên ở trong tay người nọ không hề có lực chống đỡ, chúng dần bị vỡ nát.
Lâm Vô Nhàn, Lâm Thanh Huyễn, Khương Văn Thành, Khương Văn Uyên, Viêm Thiên Lực, Vũ Hạng Thiên và Vũ Phàm Tài mới là Kim Tiên, bọn chúng thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm.
Giải quyết xong Tần Ninh thì bọn họ sẽ không còn gì sợ hãi nữa.
"Người khác đâu?"
Lâm Vô Nhàn hỏi.
Người mặc đồ xanh chậm rãi nói: "Sẽ có người giết hắn thôi, không cần các ngươi quan tâm".
Lâm Vô Nhàn không nói gì.
"Khương Thái Vi này phải từ bỏ thôi!"
Khương Văn Thành nói.
Năm ấy, ông ta nghĩ Khương Thái Vi đã chết rồi, nhưng ai ngờ người phụ nữ này còn chưa chết! Bây giờ, Khương Thái Vi còn đột phá thành Ngọc Tiên, vậy Khương tộc… sẽ rất nguy hiểm.
Người áo xanh híp mắt nhìn về phía Khương Thái Vi, rồi nói: "Mấy người các ngươi hỗ trợ ta, có lẽ sẽ giết được nàng".
Các Kim Tiên đều gật đầu.
Có Ngọc Tiên dẫn dắt bọn họ bao vây Khương Thái Vi, ắt không thể không thành.
Lúc này, Khương Thái Vi nhìn vào ngọc bích đang vỡ nát mà không ngừng trấn an bản thân.
Chắc chắn Tần Ninh sẽ không có việc gì.
Dù sao hắn cũng lợi hại như vậy.
Hiện tại, nàng nên lo lắng cho an nguy của chính mình thì hơn.
Khương Thái Vi hít một hơi, cầm cung Thiên Đạo và mũi tên Hoàng Đạo nhìn về phía trước.
"Muốn giết ta à, chỉ các ngươi thì chưa đủ!"
Khí thế của Khương Thái Vi trầm xuống, vầng hào quang ngọc ngà quanh quẩn quanh người.
Ngọc Tiên há thế nào dễ giết như vậy?
Người áo xanh cười lạnh lùng.
Tay nắm lại, một khối ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tay vung lên, khối ngọc bay ra, lập tức tỏa ra vầng hào quang xanh thẫm.
"Ngọc Tiên đúng là mạnh, nhưng so với Huyền Tiên thì còn kém xa lắm!"
"Ngươi cản nổi một chiêu của Huyền Tiên không?"
Người áo xanh cười nhạo, ngọc bội kia bỗng ngưng tụ ra một pho tượng cao tới trăm trượng đứng giữa trời cao.
Tay nó nắm chặt lại rồi tung ra một quyền hướng về phía Khương Thái Vi.
Ầm…
Một quyền kia ập xuống như xé rách không gian xung quanh.
Đây là một chiêu của Huyền Tiên! Quả đủ để lấy đi tính mạng của Ngọc Tiên! Ấy vậy… đúng lúc này.
Không gian bị xé rách, một bóng người thong thả bước ra, tay nhẹ nhàng đưa lên, tung ra một trảo.
Trên không trung cao mấy trăm trượng xuất hiện một trảo chụp quyền kia lại.
Ầm.
Quyền kia nứt vỡ.