Tạ Phong Linh đi theo Liễu Văn Truyền.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong nơi diễn ra cuộc sơ tuyển này, hơn nửa tháng vừa qua, hẳn là Liễu Văn Truyền đã liên hệ với Lý Nhàn Ngư, đại khái là sẽ đi cùng với Lý Nhàn Ngư.
Thế nhưng bây giờ, Tạ Phong Linh lại xuất hiện ở chỗ này, có phải là Lý Nhàn Ngư gặp phải phiền phức gì không?
Một lúc lâu sau, Tạ Phong Linh mới tỉnh lại.
Thế nhưng hơi thở mong manh, trông giống như là không sống nổi nữa.
“Tạ Phong Linh”.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh chăm chú nhìn Tạ Phong Linh, nói: “Còn nhớ rõ ta không? Ở thành Tam Cấm, đã từng gặp nhau một lần!”
“Tần Ninh…”
“Đúng, là ta”.
Tạ Phong Linh lập tức nắm chặt lấy tay Tần Ninh.
“Tần Ninh bình tĩnh nói: “Từ từ nói”.
Máu tươi trong miệng Tạ Phong Linh chảy ra, hơi thở yếu ớt, nói: “Sau khi Lý sư huynh và Liễu sư huynh tiến vào nơi đây, không bao lâu sau đã tụ họp với nhau, chúng ta theo hai vị sư huynh đi rèn luyện, chém giết nguyên thú”.
“Sau đó gặp phải thánh tử Thanh Vô Song của thánh địa Thanh Dương!”
Thanh Vô Song?
Người đứng đầu ngũ đại thánh tử của thánh địa Thanh Dương.
“Thanh Vô Song vẫn luôn đề phòng thánh tử Lý Nhàn Ngư, lần này hắn ta muốn gây sự, ý đồ dò xét thực lực của thánh tử Lý Nhàn Ngư, kết quả là…bị đánh bại”.
“Sau đó, chúng ta lại gặp phải thánh tử Lý Tấn Hoa, hắn ta cũng muốn dò xét thánh tử Lý Nhàn Ngư, kết quả cũng bị đánh bại”.
“Danh tiếng của thánh tử Lý Nhàn Ngư vang xa, tất cả mọi người đều nói, hắn ta là ứng cử viên sáng giá cho vị trí Vực Tử lần này, thế nhưng…cây mọc cao hơn rừng, gió tất thổi bật rễ…”
“Tiếp đó…Trác Văn Nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt cũng đến khiêu chiến thánh tử Lý Nhàn Ngư, còn có Đà La Nam của Đà La cung, tên kia mang sát khí rất nặng, khiến cho Liễu Văn Truyền sư huynh bị thương nặng, Lý sư huynh không nhịn được mà đánh gãy một tay của hắn ta”.
“Lúc này, tất cả mọi người đều biết, thánh tử Lý Nhàn Ngư vẫn luôn không có danh tiếng gì mới là người có thực lực cực kỳ khủng khiếp”.
“Đánh bại mấy người Thanh Vô Song, Lý Tấn Hoa, Đà La Nam đã chứng minh cho thực lực của Lý sư huynh, đồng thời là cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy, nhưng hắn ta…rất mạnh…”
“Thế nhưng mầm mống tai hoạ, cũng chính vì vậy mà được sinh ra…”
Lúc này, Tạ Phong Linh nắm chặt nắm đấm, trầm giọng nói: “Những kẻ được gọi là thánh tử, đạo tử, thiên kiêu kia âm thầm kết bè kết phái, hãm hại chúng ta, dẫn chúng ta tiến vào lãnh địa của một con nguyên thú cấp tám”.
“Vì cứu mọi người, Lý sư huynh vậy mà tạo nên kỳ tích, giết chết được con nguyên thú cấp tám kia, điều này làm cho lũ khốn kiếp kia càng thêm e ngại, có Lý sư huynh ở đây, bọn họ tuyệt đối không có khả năng tranh đoạt vị trí đứng đầu trong cuộc tranh tài trong vực, vậy nên đám khốn kiếp kia liên hợp lại, đuổi giết chúng ta…”