Điểm này, ai cũng không nói chắc được! Nếu như Tần Ninh là thiên tài đến từ những tông môn gia tộc đỉnh cao kia.
Bây giờ chỉ là Kim Tiên nhị chuyển, lại có thể chém giết đối thủ cách mấy cảnh giới, vậy sẽ có thể giải thích được! Dù sao, những tông môn siêu cấp, những gia tộc siêu cấp trong Thái Thượng tiên vực đều tồn tại Tiên Đế Tiên Tôn chân chính.
Những thiên tài kia, từ nhỏ đã được tiếp nhận dạy bảo những thứ vượt xa khỏi sự hiểu biết của những người ở trong vùng biển Thái Ất như bọn họ.
Người so với người, không thể so được! Giờ phút này, hình tượng của Tần Ninh lập tức cao lớn thần bí hơn rất nhiều.
Sau đó mấy ngày, Kim Tiên của ba đảo và nhà họ Đường đều ở trong Hải phủ.
Nhoáng một cái năm ngày đã trôi qua.
Cuối cùng, ngày hôm đó, từng tiếng xé gió vang lên bên ngoài Hải phủ.
Gia chủ nhà họ Hải - Hải Quảng Nghĩa đã trở về! Chỉ là, khi Hải Quảng Nghĩa trở về, lại không có người trong gia tộc ra nghênh đón, ngược lại trong ngoài Hải phủ có thêm từng luồng khí tức Kim Tiên xa lạ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Về sai nhà?
Hải Quảng Nghĩa có chút ngơ ngác.
Đây là đảo Phi Ngư mà! Đúng là Hải phủ mà! "Đại ca".
Bên cạnh Hải Quảng Nghĩa, lão nhị Hải Quảng Đạo ngạc nhiên nói: "Không đúng".
Nói nhảm, mẹ nó ai cũng đều nhìn ra không đúng.
Đây là... Lượn quanh một vòng, bị trộm nhà rồi! Trong lòng Hải Quảng Nghĩa vô cùng giận dữ.
Vốn dĩ đến nhà họ Đường đảo Thượng Thanh để cướp sạch, nhưng cái gì cũng không tìm được, sau khi hỏi thăm rõ ràng mới biết được, nhà họ Đường đã bị đảo Nguyên Hoàng chó má gì đó thu phục rồi.
Sau đó Hải Quảng Nghĩa liền dẫn người tiến về đảo Nguyên Hoàng.
Nhưng kết quả... Đến đảo Nguyên Hoàng, ngay cả vào cũng không vào được, tự dưng lãng phí thời gian mấy ngày, hộ trận nho nhỏ trên đảo Nguyên Hoàng kia, Kim Tiên bát chuyển như ông ta cũng không phá nổi.
Không còn cách nào khác, đành phải rút về.
Cả quãng đường này đã phải nhẫn nhịn cơn giận trong lòng.
Lúc này vừa về tới nhà mà nhà đã mất rồi?
Chuyện này là sao! "Khốn kiếp, là ai dám giương oai ở nhà họ Hải ta!"
Ông ta rít lên một tiếng, vang vọng đất trời.
Tất cả mọi người đều run rẩy.
Trong ngoài Hải phủ, từng luồng ánh sáng vàng kia bay lên không, giằng co với đám người Hải Quảng Nghĩa, Hải Quảng Đạo .
"Là ta!"
Lúc này một tiếng cười ha hả vang lên, nói: "Cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh, ta cũng không phải là tên khốn kiếp nào cả".