Trên không trung liên tục truyền tới tiếng ầm vang.
Người của đảo Thượng Thanh đều cảm nhận được cả thế gian như đang rung động.
Kim Tiên đánh nhau cực kỳ khủng khiếp! Lúc này, hai người Đường Thiên Khánh và Đường Thiên Bỉnh đang nuốt Phục Tiên Đan để khôi phục khí tức.
Hai người lập tức triệu tập Kim Tiên trên đảo Thượng Thanh và các Kim Tiên ở bảy đảo phụ thuộc chuẩn bị sẵn sàng giao chiến bất cứ lúc nào.
Nếu lão gia tử không đánh lại, bọn họ sẽ lợi dụng chiến thuật biển người để bắt giữ Tần Ninh! Ầm ầm ầm... Trên bầu trời đảo Thượng Thanh gió mây thét gào.
Bỗng nhiên.
Một người rơi xuống đất.
Rầm! Người kia nặng nề rơi xuống mặt đất ngoài thành, rung chấn lan ra cả trăm dặm, mặt đất sụp xuống.
Ngay lập tức, đám người Đường Thiên Khánh và Đường Thiên Bỉnh bay ra ngoài thành.
Khói bụi mịt mù.
Một người chậm rãi đứng dậy, đứng được chốc rồi lại ngã xuống, miệng không ngừng phun máu tươi.
“Cha!”
“Cha!”
Sắc mặt hai người Đường Thiên Khánh và Đường Thiên Bỉnh thay đổi.
Kim Tiên thất chuyển.
Vậy mà đã bại trận.
Bại dưới tay Kim Tiên nhất chuyển! Tin này mà truyền ra thì ai dám tin chứ?
Nhưng sự thật cứ thế xảy ra trước mặt bọn họ.
Không thể không tin được! Tần Ninh chậm rãi đáp xuống đất.
Quanh thân hắn có một vầng sáng trông thật đáng sợ.
Nhưng, khi Tần Ninh cách mặt đất khoảng trăm trượng, quanh người hắn lại bỗng được bao phủ bởi một vầng sáng vàng kim.
Tên này... vừa đột phá! Kim Tiên nhất chuyển trở thành Kim Tiên nhị chuyển! Sau khi đánh nhau, còn thăng cấp nữa hả! Đường Thiên Khánh lập tức la lên: “Người đâu, bất chấp tất cả cũng phải giết hắn’’.
Xoẹt xoẹt xoẹt... chỉ một chốc.
Từng tia sáng bay vút lên trời.
Khí tức khủng bố khiến người người kiếp sợ tỏa ra.
Hơn mười trên trăm vị Kim Tiên tỏa sáng rực rỡ, chia ra cùng lao về phía Tần Ninh.
Thấy thế, Tần Ninh mỉm cười.
Hôm nay, có thể luyện tập một bữa ra trò rồi.
Rầm rầm rầm... tiếng nổ kinh thiên động địa tiếp tục vang lên.
Lực lượng khiếp người bùng nổ.
Trận không chiến nổ ra.