Thời Thanh Trúc không hề để ý đến lời lẩm bẩm một mình của Tần Ninh, hết gặm đùi gà lại uống rượu, chẳng quan tâm tới khí chất hay dung mạo nghiêng nước nghiêng thành của mình.
Mà cùng lúc đó, ở một đầu khác của tửu lâu, mấy bóng dáng đứng dậy đi xuyên qua đại sảnh, đến trước bàn Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.
Thanh niên cầm đầu có tóc dài buộc cao, người mặc võ phục tơ lụa, mặt mày thanh tú mang vài phần khách khí.
"Vị tiên tử này ta chưa từng gặp qua ở quận Côn Dương, không biết nàng đến từ phương nào?"
Giọng nói của thanh niên rất có từ tính, lúc này nhìn về phía Thời Thanh Trúc, khẽ mỉm cười nói.
Thời Thanh Trúc đang mặc một bộ váy dài màu trúc xanh, trên váy có mấy cành trúc xanh mát.
Tần Ninh nói khí chất của nàng như u trúc, nàng thích váy như vậy.
Chỉ là lúc này hai bàn tay nhỏ của Thời Thanh Trúc bóng mỡ, miệng cũng bóng nhẫy, một tay cầm đùi gà một tay uống rượu ngon. Khí chất, dung mạo của thiếu nữ có thể xưng là hoàn mỹ không tì vết, nhưng dáng vẻ hiện tại thật sự là khiến cho người ta không dám khen tặng.
Nhưng ánh mắt thanh niên nhìn Thời Thanh Trúc có vẻ hoàn toàn không để ý đến dáng vẻ lôi thôi của Thời Thanh Trúc, xuyên qua hiện tượng nhìn thấu bản chất, phát hiện vẻ đẹp của nàng.
"Đến từ quận Linh Tiên".
Thời Thanh Trúc nhai thịt, liếc nhìn thanh niên, tùy ý đáp.
Thằng nhóc này tinh thần không tệ, nhưng so với phu quân thì không chỉ kém hơn một chút.
"Xin hỏi phương danh của cô nương là?"
Thanh niên lần nữa cười nói, đồng thời tự ngồi xuống.
"Sao phải nói cho ngươi?"
Thời Thanh Trúc bĩu môi, ngạo kiều hỏi lại.
Nhưng tư thái này lại khiến thanh niên hơi sững sờ.
Y gặp rất nhiều nữ tử, một vài nữ tử vì để làm y vui lòng cũng sẽ giả bộ, nhưng khi nhìn vào lại khiến cho người ta buồn nôn.
Thiếu nữ trước mắt lại mang tư thái của một cô gái non nớt hồn nhiên ngay thẳng, có thể nói đâm thẳng vào tim, khiến trái tim y như muốn hòa tan…
"Là tại hạ đường đột!"
Thanh niên khẽ mỉm cười nói: "Tại hạ là Long Phá Phong đến từ quận Long Dương".
Lời tự giới thiệu trong lơ đãng của thanh niên tràn đầy cảm giác ưu việt.
Nhưng Tần Ninh và Thời Thanh Trúc nghe vậy đều không có phản ứng gì.