Nghe được những lời này, U Minh Ngạn cũng không nhịn được mà cười nói: “Ta đoán bởi vì tên kia cũng hiểu rõ, Hạ Tam Thiên bây giờ, cũng đã khác xa so với mấy vạn năm trước lúc hắn rời đi”.
“Lấy thực lực hiện tại của hắn, cho dù có Lý Huyền Đạo làm chỗ dựa cũng không thể gây nên sóng to gió lớn gì, vẫn nên thành thật một chút mới tốt”.
“Ừm!”
Thúc cháu hai người hồn nhiên không thèm để ý.
Đám người Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến đều vô cùng tức giận.
Thông Thiên tông, Thanh Tiêu Thiên cũng coi như lịch sự lễ độ, giữ khuôn phép đến chúc mừng.
Thế nhưng thánh vực Cửu Tinh, thánh vực Đại Diễn, thánh vực U Minh đâu phải đến đây để chúc mừng, là cố ý đến nhục nhã người khác thì đúng hơn! Mà càng khó hiểu hơn chính là, tiên sinh vậy là lại không có hành động gì!
“Hoan nghênh các vị đã đến đây”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu như thế, hôn lễ, bây giờ sẽ bắt đầu”.
“Từ đã!”
Đúng lúc này, một âm thanh đột ngột vang lên.
“Ta còn chưa tới, hôn lễ sao có thể bắt đầu?”
Lúc này, hai giọng nói đồng thời vang lên.
“Tần huynh!”
“Tần huynh!”
Chỉ thấy phía trên hư không, hào quang bắn ra bốn phía, những đóa hoa nhiều màu sắc từ trên trời giáng xuống, khiến cho quảng trưởng của Võ Môn như được nhuộm thành một biển hoa.
“Chúc mừng!”
Trong biển hoa đó, hai bóng người bước ra.
Một nam một nữ.
Người đàn ông có bề ngoài hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt trung hậu thành thật.
Mà người phụ nữ còn lại thì xinh đẹp thướt tha, thân thể đẫy đà, khí chất chín chắn, làm cho người ta không kìm được mà hãm sâu vào trong đó.
Bóng dáng hai người hạ xuống, ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh vô cùng kích động.
“Tộc trưởng Hiên Viên thế tộc Hiên Viên Quân!”
“Phu nhân Lý Nhiễm Nhiễm!”
“Chúc mừng Tần huynh trở về!”
Giờ phút này, ánh mắt mọi người ở đây đều thay đổi.
Lần này, các thế lực trong các thánh vực lớn đều phái cường giả đến.
Thế nhưng, không có phương thế lực nào là phái Thánh Đế đỉnh cấp chân chính đến.
Hiên Viên thế tộc, vậy mà lại để tộc trưởng và phu nhân tự mình đến đây chúc mừng.