Tề Hồng Thiên vốn dĩ là một Tiên Tôn.
Mà Mạc Xuyên mặc dù là Tiên Đế đại Viên mãn, nhưng dù gì cũng chỉ ở cấp Tiên Đế.
Nếu cứ tiếp tục đánh như thế.
Mạc Xuyên chắc chắn phải chết.
Nhưng bây giờ, Mạc Xuyên lại như thể được rót thêm sức lực.
Điều này thực là quá kỳ lạ.
“Thú vị, thú vị...”.
Mạc Xuyên cười ha ha: “Lão đệ đúng là lão đệ, lão huynh tự nhận không bằng!”
Mạc Xuyên nhìn về phía Tề Hồng Thiên, bật cười nói: “Ê, cái thứ trốn bên trong người của Tề Hồng Thiên kia, ra đây giết ta đi, nào nào nào!”
Ánh mắt Tề Hồng Thiên thoáng lạnh.
Ôn Ngọc Trạch bị bắt, bọn họ tương kế tựu kế, trái lại đem nhốt hết đám người của tiên vực Tam Thanh vào bên trong bí giới, bắt gọn một mẻ, tiêu hao sức mạnh của cả tiên vực Tam Thanh.
Nhưng bây giờ, Mạc Xuyên này lại đứng ra ngáng đường.
“Ông muốn chết, thì bổn tọa sẽ hoàn thành tâm nguyện cho ông”.
Tề Hồng Thiên hừ một tiếng.
Chớp mắt, bàn tay ông ta siết lại, không gian xung quanh người ông ta bỗng nhiên vang lên những tiếng nổ lép bép.
Thực lực của Tiên Tôn.
Chỉ một bước chân hoặc một cái nhấc tay đã đủ sức mạnh để hủy diệt cả một vùng trời, là sự tồn tại được đặt ở vị trí đỉnh chóp của kim tự tháp sức mạnh.
Mạc Xuyên thầm vận sức gồng mình.
Chọc giận Tề Hồng Thiên, ngộ nhỡ cái tên này không màng sống chết mà giở tuyệt chiêu, vậy thì... đúng là xong đời thật rồi.
Mạc Xuyên không hề muốn chết.
Ông ta còn chưa sống đủ nữa mà!
“Đến đây đi!”
Uỳnh...
Trong chớp mắt, khí thức khủng khiếp đủ để hủy diệt đất trời bỗng tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Tuyệt đỉnh Tiên Đế.
Vô địch Tiên Tôn.
Hai người vào lúc này, đã phóng thích ra sát khí khiến người ta run sợ, chấn động cả vô tận thời không.
“Đi chết đi!”
Tề Hồng Thiên tung ra một trảo, nơi mà nó đi qua, tất cả thời không lập tức sụp đổ, như thể thế giới sụp đổ chôn vùi mọi thứ, tấn công về phía Mạc Xuyến.
Mạc Xuyên nhìn thấy cảnh này, chỉ kêu lên một tiếng mẹ ơi, ngay lập tức tế ra Thất Bảo Miếu Đồ.
“Khai Đồ khai Đồ!”
Mạc Xuyên hét lên, Thất Bảo Miếu Đồ mở ra, mà luyện tâm thạch kia vào lúc này đã bị Mạc Xuyên túm lấy, dứt khoát ném thẳng ra ngoài.
“Đi đi!”
Luyện tâm thạch bay vèo ra ngoài.
Mạc Xuyên hét lên, bên trong lòng bàn tay, sức mạnh đồng thời bộc phát ra.
Luyện tâm thạch càng tăng nhanh tốc độ, như thể nện thẳng ra ngoài.
Móng vuốt cứ thế tóm lấy luyện tâm thạch.
Một giây sau.
Ong...
Bên trên bầu trời, một âm thanh ong ong vang lên đinh tai.