Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm nói: "Cái này cũng giống vậy, ba vị thần tiên kia vốn dĩ đã không còn hồn phách, chỉ còn lại cơ thể, sư phụ kết hợp chúng lại với nhau thành một thân thể, chỉ thiếu hồn phách, nên sư phụ dùng lực lượng của sáu cuốn đan điển làm nguồn, tự bổ sung hồn phách bị khuyết!"
Nghe Lý Nhàn Ngư nói vậy, mấy người cảm thấy có vài phần hợp lý.
Vào lúc ấy, Tần Ninh từ từ bước ra, đi đến đỉnh đầu của Ám Thiên Nhân, khi người hắn vừa đáp xuống đã biến mất tăm, mà Ám Thiên Nhân cao lớn trăm trượng kia bây giờ như từ một con rối biến thành một người sống vậy.
Dường như đúng như lời Lý Nhàn Ngư nói.
Mà thực tế quả đúng thế thật.
Ám Thiên Nhân! Thiên Thần Miếu! Mộ Bất Tử! Cả ba đều là những di tích trường tồn theo thời gian, tự có linh tính cho riêng mình, khiến cho tam đại tuyệt địa trở thành những vùng đất hung hiểm vang danh khắp nơi.
Linh tính của cả ba quả thật đều đã bị Tần Ninh cướp lấy, cả thể xác cũng bị Tần Ninh giữ lại, căn dặn ba con chó vàng kia cẩn thận gìn giữ.
Những thứ này tuy không có linh tính, nhưng bản thể quả thật rất mạnh mẽ, nếu đánh mất thì thật đáng tiếc.
Mà nay.
Tần Ninh lấy bản thân mình làm hồn phách.
Lấy sáu cuốn đan điển làm nguồn.
Lấy ba thể xác còn lại làm một cơ thể.
Cả ba hợp lại thành một! Thân thể của hắn không thể chống đỡ được uy lực dung hợp của sáu cuốn đan điển, nhưng thể xác của Ám Thiên Nhân này có thể làm được.
Nó tương đương với việc giảm bớt xung đột giữa hắn và sáu cuốn đan điển.
Lúc này, cơ thể cao lớn trăm trượng Ám Thiên Nhân đứng ngạo nghễ giữa không trung, mạnh mẽ hùng hồn.
Áo giáp màu vàng bao phủ cả người, một tay đưa ra sau, một tay đưa phía trước, như phóng đại Tần Ninh gấp trăm lần, trông rất sống động.
Nguyên Chính Thiên và Chu Bồi Phong thấy cảnh đó, lòng loạn cồn cào.
Chưa nhắc tới thực lực của người khổng lồ này ra sao, chỉ cần dựa vào khí phách ấy cũng đủ dọa sợ người khác rồi.
Nhưng dù sao, thực lực của hai người họ cũng là đế giả Cực Cảnh, còn là những nhân vật đứng hàng đỉnh của hai nhà Nguyên Chu.
"Diệt!"
Chu Bồi Phong hét lên, ngay sau đó, mười vị cường giả tôn giả Cực Cảnh đồng loạt lao lên, thẳng về phía Tần Ninh.
Thấy thế, đôi mắt Tần Ninh chợt lóe lên, hai tay chậm rãi chém ra.
Ầm ầm ầm... ngón tay hắn vừa chỉ ra, một luồng sáng xuất hiện, đánh trúng một vị tôn giả Cực Cảnh, vị tôn giả Cực Cảnh kia lập tức nổ tung.
Mười tia sáng bắn ra, hơn mười vị tôn giả Cực Cảnh đều bị nổ tan xác.
Thấy cảnh ấy, sắc mặt hai người Chu Bồi Phong và Nguyên Chính Thiên mới thật sự thay đổi.
Quá kinh khủng.
"Hai người các ngươi".