Chu Khả Thiên đến đây đương nhiên là để thảo luận với nhà họ Nguyên về chuyện liên quan tới núi Thần Nguyên cũng như Tần Ninh...
Trong tửu lâu.
Sau khi “cẩn thận kiểm tra” tình trạng tu luyện của Diệp Viên Viên thì Tần Ninh thấy đời phơi phới hơn hẳn.
“Sư tôn!”
Giọng Lý Nhàn Ngư từ ngoài cửa vọng vào: “Các sư huynh bảo con đến xin chỉ thị nhân tiện hỏi xem sư tôn có muốn ra ngoài không ạ”.
“Hửm?”
Tần Ninh mở cửa nhìn Lý Nhàn Ngư, dở khóc dở cười: “Có mỗi ngươi là hiền thôi!”
“Đi thôi, tiện thể ra ngoài xem thành Thần Nguyên bây giờ như nào”.
Năm người Tần Ninh, Lý Nhàn Ngư, Trần Nhất Mặc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo cùng nhau rời khỏi tửu lâu, tản bộ khắp phố phường thành Thần Nguyên... Quả thật lúc này thành Thần Nguyên bao la đông nghịt người, số võ giả Cực Cảnh và cảnh giới Chí Tôn nhiều không đếm xuể.
Đây là lần hiếm hoi năm thầy trò có dịp đi dạo khắp nơi thế này.
Họ đi được một lúc thì tới một con phố sầm uất.
“Chỗ này trông giống nơi làm ăn buôn bán nhỉ”.
Lý Huyền Đạo nhìn hai bên đường phố nườm nượp người qua lại, nhiều người trải vải ra ngồi một chỗ tùy ý ở ven đường rồi lấy vài thứ kỳ lạ, mới mẻ ra bán.
Năm người đi vào con phố, dọc đường họ thấy khá nhiều võ giả, đồ được bày biện để bán cũng đa dạng.
“Qua đây xem này, đây là bảo bối mà nhóm huynh đệ ta từ hơn mười người chết mất một nửa để đào ra từ trong nước sông Thiên Hàng Ngân Hà đấy”.
“Ghé xem thử đi, cực khí do một vị đại năng mười vạn năm trước luyện chế ra đây, dù hơi sứt mẻ nhưng vẫn còn linh tính lắm”.
“Nhìn này, nhìn này, đây là vảy của một con nguyên thú cấp Thiên đấy”.
Tiếng hô chào hàng xung quanh ngày một nhiều.
Mọi người cũng bị cuốn theo bầu không khí tấp nập nơi đây, những gì trước mắt đều mới mẻ quá đỗi với họ, họ cất bước tiếp tục đi trên phố.
Hơn nữa những người này đều chỉ giao dịch bằng thiên nguyên thạch.
Nếu như võ giả cảnh giới Chí Tôn lấy nguyên thạch làm tiền tệ buôn bán thì võ giả Cực Cảnh dùng thứ cao cấp hơn, đó là thiên nguyên thạch.
Cả nguyên thạch lẫn thiên nguyên thạch đều là đá có linh tính được kết tinh trong một thời gian dài bởi linh hồn thiên địa. Chúng không phải đá bình thường mà là thứ rất hữu dụng cho việc tu hành của võ giả.
Nguyên thạch đóng vai trò không thể thay thế trong việc ngưng tụ pháp thân của võ giả cảnh giới Chí Tôn.
Còn thiên nguyên thạch thì là thứ thiết yếu trên con đường chạm đến Cực Đạo của võ giả Cực Cảnh.
Có vài người ở hai bên đường phố vung tiền như nước.
Nhóm Tần Ninh thăm thú đã được một lúc, cảm thấy nơi này vô cùng thú vị.
“Ơ?”
Khi họ tới một ngã rẽ thì Tần Ninh bỗng nhướng mày, ngẩn người vì thấy một người mặc áo đỏ. Hắn bèn tiến lại gần.
“Đạo sĩ áo đỏ!”
“Há, Tần công tử!”