Tuy nói đảo Thượng Thanh và đảo Phi Ngư bị Tần Ninh của Nguyên Hoàng cung đảo Nguyên Hoàng thu phục, nhưng Bạch Đồng cũng không lo lắng.
Trừ khi Ngọc Tiên ra tay, nếu không không ai có thể khiến Bạch Đồng ông ta phải cúi đầu.
Hơn nữa con trai mình là đệ tử Kim Tiên bên trong Thái Ất tiên tông, ai dám trêu chọc nhà họ Bạch bọn họ?
"Bạch Đồng huynh, tin tức này của ngươi đã chậm mất rồi!"
Một tiếng cười ha hả lúc này vang lên.
Bên ngoài bữa tiệc, từng bóng người đi tới.
Dẫn đầu là một người đàn ông có dáng người cao ráo, khuôn mặt ấm áp, chắp tay đi vào trước yến hội.
"Phụ thân!"
Trong hơn mười thanh niên, Lư Văn Giác đứng dậy, vội vàng tiến lên mấy bước, kinh ngạc nói: "Phụ thân, tại sao người lại ở chỗ này?"
Người đàn ông trung niên vỗ vỗ bả vai Lư Văn Giác, cười mắng: "Tên nhóc thối, trở về mà còn không về nhà xem, lại dẫn bạn bè đến làm phiền Bạch Đồng gia chủ, thật sự là không biết tốt xấu".
"Haiz, Phương Cương huynh, ngươi nói gì vậy, những thanh niên thiên tài này đều là bạn bè của Văn Giác, cũng là bạn bè của Tồn Kiếm mà!"
Giờ phút này Bạch Đồng gia chủ đứng dậy, cười ha hả nói: "Giới thiệu cho chư vị một chút, vị này chính là gia chủ nhà họ Lư của đảo Tinh Túc - Lư Phương Cương".
"Người tới là khách, mời Phương Cương huynh ngồi".
Lập tức có người hầu mang thêm bàn lên.
Lư Phương Cương lại cười ha hả nói: "Những thanh niên thiên tài trong Thái Ất tiên tông đến đây, Lư Phương Cương ta cũng nên tận tình tiếp đón".
Nói rồi, sau lưng ông ta có hai người ôm hai vò rượu đi ra.
Vò rượu được dùng ngọc thạch tinh xảo để chế tạo, vừa mở nắp ra mở ra, mùi rượu đã xông vào mũi.
"Điền Nguyên Ngọc Lộ!"
Bạch Hạo lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt Lư Phương Cương, vui vẻ nói: "Văn Giác huynh, không nghĩ tới nhà họ Lư ngươi lại có thứ đồ kì diệu này!"
Lư Văn Giác cũng kinh ngạc nhìn về phía phụ thân.
Lư Phương Cương gia chủ lại cười ha hả nói: "Mấy năm trước, đứa nhỏ Văn Giác đã này trở lại gia tộc, nói Bạch Hạo công tử thích uống Điền Nguyên Ngọc Lộ, về sau tại hạ ngẫu nhiên gặp được, đã tốn rất nhiều tiền để mua, đáng tiếc nhà họ Lư ta tài lực có hạn, chỉ có thể mua hai vò, chỉ có thể để Bạch Hạo công tử uống mấy chén, giải thèm một chút".
Bạch Hạo lại vội vàng nói: "Dù là một chén cũng đủ để ta giải thèm một chút rồi, Lư gia chủ có lòng".
Hắn ta vừa dứt lời, Lư Phương Cương vội vàng ra lệnh cho thuộc hạ rót rượu cho các vị thiên tài.
Một bên, sắc mặt cha con Bạch Đồng và Bạch Tồn Kiếm vô cùng âm trầm.
Bạch Hạo này có thân phận địa vị cực cao.