"Sư phụ, người từng tới thành Cửu Dương?"
"Ừm".
Tần Ninh gật đầu nói: "Năm đó là Thông Thiên Đại Đế, ta đã quen biết Dương Đỉnh Vân ở trong thành Cửu Dương, ở trong A Tị Địa Ngục cũng gặp được Dương Đỉnh Vân, ta đã đồng ý với ông ta sẽ để ý đến nhà họ Dương một chút".
Mấy người lập tức hiểu ra.
Khó trách Tần Ninh muốn tới địa bàn nhà họ Dương xem.
"Ta nhớ trong thành Cửu Dương có một quán rượu, mùi vị vô cùng tốt".
Tần Ninh cười nói: "Đi nếm thử, tiện thể mang về cho Thanh Trúc một ít".
Thời Thanh Trúc thích uống rượu, nhiều năm đã thành thói quen, không sửa được.
Mấy người đi theo Tần Ninh, vòng vo một lát đã đi vào trong một cái hẻm nhỏ, tìm tới một quán rượu.
"Vẫn còn ở đó".
Tần Ninh có chút bất ngờ.
Mấy người lần lượt ngồi xuống, Tần Ninh cười nói: "Tuy mùi vị thức ăn ở nơi này không hoàn hảo lắm, nhưng lại mang đến cho người ta dư vị vô tận, rượu thì lại càng đặc biệt".
Vừa nói xong, thấy tiểu nhị tiến lên, Tần Ninh nhìn danh sách món ăn, gọi hơn mười món.
Không lâu sau, thịt rượu đã được đưa lên.
Tần Ninh cầm chén rượu lên ngửi một cái, cười nói: "Vẫn là mùi vị đó".
"Tiểu nhị, trong quán của các ngươi có bao nhiêu rượu này, ta muốn bấy nhiêu".
Tiểu nhị nghe thấy vậy thì lập tức nói: "Khách quan, rượu này rất đắt... Là bảo bối của quán chúng ta...", Dương Thanh Vân ở bên cạnh lấy ra rất nhiều thiên nguyên thạch, đặt vào trong tay tiểu nhị.
"Vâng vâng, ta sẽ đi chuẩn bị rượu cho mấy người!"
Thấy cảnh này, Ôn Hiến Chi thầm mắng mình ngu xuẩn.
Nhìn Dương Thanh Vân người ta kìa, có thể không được sư phụ thích sao?
Bên này vừa muốn rượu, bên kia đi trả tiền.
Đệ tử tri kỷ như thế, đổi lại là Ôn Hiến Chi hắn ta, hắn ta cũng thích.
Mấy người bắt đầu ăn uống.
Ôn Hiến Chi vẫn không có hình tượng như trước, há to mồm ăn uống thả cửa với Phệ Thiên Giảo bên cạnh.
Không lâu sau, có mấy bóng người đi vào trong quán nhỏ.
Hai người dẫn đầu những người kia, quần áo lộng lẫy, khí chất mang đến cho người ta cảm giác có xuất thân bất phàm, cực kì kiêu ngạo.
"Tiểu nhị!"
"Đến đây!"
Tiểu nhị vội vàng tiến lên.