Linh giả Cực Cảnh, thân xác cực hạn, là uy áp thân xác.
Thiên giả Cực Cảnh, huyết mạch cực hạn, là uy áp huyết mạch.
Cái trước là chèn ép từ bên ngoài, cái sau là chèn ép từ bên trong.
Đây là hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau, đương nhiên chênh lệch sẽ cực lớn.
Chẳng qua là hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên được Tần Ninh dạy bảo, vẫn là người nổi bật ở trong đám linh giả Cực Cảnh cảnh giới cửu văn.
Ba phe Cửu Nguyên đan tông, thánh địa Thanh Dương, động thiên Huyền Nguyệt bị võ giả Đà La cung và nhà họ Nguyên không ngừng chém giết.
Vừa rồi còn chiếm ưu thế, bây giờ đã không còn gì.
Lúc này Dịch Hàn Ngọc rất sốt ruột muốn chém chết Đà La Khôn, nhưng hai người đều là thiên giả Cực Cảnh sơ kỳ, muốn giết đối phương rất khó.
Nếu như Đà La Khôn tự mình tu hành đến thiên giả Cực Cảnh, Dịch Hàn Ngọc cũng không sợ ông ta.
Nhưng trên người người này có phòng ngự vô cùng mạnh, rất khó dây dưa.
Nếu cứ đánh tiếp như thế, Cửu Nguyên đan tông chắc chắn sẽ phải thua.
"Chém chết đám chó má các ngươi!"
Mà lúc xung quanh đang giao chiến vô cùng kinh khủng, một tiếng rống giận đột nhiên vang lên.
Lúc này dáng người Diệp Nam Hiên cao ngất, vô cùng mạnh mẽ.
Phác đao trong tay như có ánh sáng ngưng tụ, một khí tức ngông cuồng đến mức tận cùng lập tức lan ra.
Một đao phóng lên cao.
Mà vào lúc này, bên trong thân thể của Diệp Nam Hiên, khí huyết bung ra, cuồng bạo đến đáng sợ.
Hắn ta là đệ tử của Tần Ninh! Thứ mà Tần Ninh dạy dỗ hắn ta nhiều nhất là gì?
Ý chí võ đạo! Mà ý chí võ đạo của Diệp Nam Hiên hắn ta chính là cuồng! Đồ đệ của Cuồng Võ Thiên Đế phải cuồng! Trong khoảnh khắc, xung quanh cơ thể Diệp Nam Hiên, chín thần văn thu vào bên trong cơ thể, mà một giây sau, xung quanh cơ thể có một huyết luân như ẩn như hiện ngưng tụ ra.
Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân! Khí tràng kinh khủng bộc phát ra.
Một đao kia tựa như mang theo tia máu xé rách trời đất, xé rách thân thể của Nguyên Vô Ảnh trước người Diệp Nam Hiên.
Uỳnh! Những tiếng nổ tung trầm thấp không ngừng vang lên.