Tần Ninh nói: “Dưới sự bảo vệ của cái đỉnh này, tiến vào lôi kiếp của ta, ngươi sẽ không có việc gì”.
“Thật sao?”
“Đương nhiên!”
“Được!”
Mạc Du nhảy lên, Nguyên Hoàng Đỉnh hóa thành trăm trượng cuốn bóng người Mạc Du vào trong phạm vi lôi kiếp.
Lần này đúng là không có lôi kiếp phản phệ đánh lên người Mạc Du nữa.
Mạc Du không khỏi ngạc nhiên nhìn cái đỉnh đồng cổ trên đỉnh đầu.
Tần Ninh cũng không giải thích nhiều, nói thẳng: “Ta sẽ dùng lôi kiếp phản phệ để áp chế bọn họ, ngươi tới giết sáu vị Tiên Vương chắc là không khó đi?”
Mạc Du mỉm cười nói: “Không khó không khó”.
Mà bên kia, nhìn thấy Mạc Du đã tiến vào phạm vi lôi kiếp của Tần Ninh mà không bị lôi kiếp phản phệ, Cảnh Phong Hồi và Hàn Cửu Thiên đều biến sắc.
Sao có thể?
Phàm là người tiến vào lôi kiếp của người đang lịch kiếp, cho dù phàm là nhân hay là Tiên Nhân đều sẽ bị lôi kiếp trừng phạt.
Đây là thiên đạo.
Ai cũng không có khả năng vi phạm! Ầm... Chỉ một thoáng, trong trời đất đột nhiên có một tiếng nổ khủng bố buông xuống.
Hỗn Độn Thiên Lôi lại tới lần nữa.
Trong lòng Tần Ninh vô cùng bình tĩnh, mở rộng hai tay ra, ngửa mặt lên trời thét dài.
“Đến đây!”
Ầm ầm ầm... Mưa gió lôi điện đánh về phía Tần Ninh, khí tức khủng bố gần như chôn vùi hắn.
Mà giờ phút này, Mạc Du cũng cầm một thanh kiếm trong tay, cười nhạo nói: “Hàn Cửu Thiên, Cảnh Phong Hồi, bây giờ hai vị còn có thể cuồng ngạo như vậy nữa không?”
Hàn Cửu Thiên nổi giận mắng: “Dựa vào lôi kiếp của một vãn bối Cửu Thiên Huyền Tiên, Mạc Du ngươi đúng là không biết xấu hổ!”
“Xấu hổ mẹ ngươi!”
Mạc Du hừ nói: “Bổn tọa cần xấu hổ ư?
Đối phó với đám dị tộc đáng bị thiên đao vạn quả như các ngươi, sao bổn tọa phải xấu hổ chứ?”
Vừa nghe thấy lời này, Hàn Cửu Thiên vô cùng giận dữ.
Ầm ầm ầm... Nhưng đúng lúc này, lôi kiếp khủng bố đã đánh về hướng sáu người.
Mẹ nó! Sao lôi kiếp của Tần Ninh lại có thể mạnh như vậy?
Bây giờ mà bị đánh trúng, căn bản không thể giãy giụa được.
Ầm! Tiếng nổ kịch liệt vang vọng.
Mạc Du cầm kiếm tới gần sáu người, sát khí trong cơ thể lập tức phóng thích ra.
“A...”, một tiếng hét thảm chợt vang lên.
Một vị Tiên Vương sơ kỳ bị Mạc Du chém mất mạng.
Tiên Vương sơ kỳ và Tiên Vương đứng đầu vốn đã chênh lệch thật lớn, hơn nữa Tiên Vương sơ kỳ kia còn vừa mới phải chịu đựng lôi kiếp bùng nổ, khó có thể chống đỡ được.
Tần Ninh bước ra từng bước, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn lan ra.
“Khốn kiếp!”
Hai người Hàn Cửu Thiên và Cảnh Phong Hồi đối mặt với lôi kiếp đã phải dùng hết toàn lực, làm sao còn có thể để ý đến những người khác được.
Sắc mặt Cảnh Lang và Cảnh Vân Tu cùng với một vị dị tộc Tiên Vương sơ kỳ vô cùng khó coi.
Nếu cứ như vậy nữa, người chết sẽ là bọn họ! “Tiếp tục nào”.
Mạc Du đội Nguyên Hoàng Đỉnh như vào chỗ không người, đi lại trong lôi kiếp.
Nguyên Hoàng Đỉnh cùng Tần Ninh bản mạng tương liên, là đang thừa nhận lôi kiếp.
Mạc Du cũng bị lôi kiếp của Tần Ninh tấn công.