Vào ngày thứ hai kể từ khi vào ngoại môn.
Tần Ninh nhận lời khiêu chiến của Mục Huyên.
Sau đó giết bốn vị thiên kiêu ngoại môn, Lý Văn Phong hạng hai chết dưới tay hắn, chuyện này đến Lâm Hiên hạng một cũng không làm được!
Điều này đã chứng minh Tần Ninh có đủ thực lực để nắm giữ vị trí đệ nhất ngoại môn.
Còn bây giờ, hắn tiếp tục đánh bại Ngô Hãn.
Với thực lực hiện tại thì Tần Ninh nằm trong tốp mười người mạnh nhất nội môn hoàn toàn không thành vấn đề.
Đúng là yêu nghiệt mà!
Có lẽ rồi Thánh Đạo tông sẽ xuất hiện vị đạo tử thứ tám thôi!
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa Sinh Tử Đài.
"Ta nói rồi, ta đạt đến Hóa Cảnh sau khi tu luyện bốn quyển trong Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, sao ngươi không chịu tin?"
Tần Ninh nhìn về phía Ngô Hãn.
Hắn ta không tài nào đứng yên nổi.
Chân run bần bật, tay thì không thể cầm đao.
Không phải do sợ!
Mà do nhát đao chém ra sau khi dốc toàn bộ sức lực ngưng tụ pháp thân và đao thể đã khiến hắn ta lúc này như trở thành một kẻ tàn phế.
Đó là nhát đao mạnh nhất của Ngô Hãn rồi.
Thế mà vẫn không thể đánh bại Tần Ninh!
Chẳng lẽ người này vô địch thật ư?
Sao chuyện đó có thể xảy ra chứ!
Tần Ninh tới gần Ngô Hãn từng bước một. Khi đã tới trước mặt, hắn cầm đao của hắn ta lên.
Đao thì tốt.
Ngô Hãn cũng rất mạnh.
Chỉ tiếc... đụng phải hắn!
Tần Ninh cướp đao của Ngô Hãn.
Trên thực tế bây giờ không thể nói là cướp nữa mà là cầm lên luôn rồi.
Ngô Hãn chẳng còn sức lực nào để ngăn cản.
"Ngươi chết rồi, vị đạo tử đại nhân của ngươi có buồn không?"
Tần Ninh nói câu ấy rồi chậm rãi đâm đao vào bụng hắn ta.
Máu bắn tung tóe.
Khí tức của Ngô Hãn dần yếu đi, cuối cùng hắn ta ngã xuống đất, không gượng dậy nổi.
Giờ phút này, trận pháp trên Sinh Tử Đài từ từ biến mất.
Bầu không khí xung quanh Sinh Tử Đài yên lặng như tờ.
Không ai biết nên nói gì cho phải.
Khủng khiếp!
Thực lực của Tần Ninh khủng khiếp quá.
Từ đầu đến cuối, khí Chí Tôn của hắn chỉ dao động ở cảnh giới Đại Thần Tôn sơ kỳ.
Khí Chí Tôn!