Lục Hành hừ nhẹ một tiếng, trong lòng bàn tay xuất hiện một thanh trường kiếm.
“La Ưng Kiếm quyết!”
Một kiếm chém ra, một tiếng chim ưng đột nhiên vang lên.
Kiếm khí ngưng tụ thành chim ưng, giống như muốn xé tan cơ thể Tần Hải.
Ầm…
Tiếng nổ tung vang lên.
Đất đai đùng đoàng vang dội.
Thân ảnh Tần Hải lúc này không ngừng lùi lại.
Sức mạnh từng tầng lan truyền, vẫn đuổi theo Tần Hải.
“Phá!”
Một quyền thô bạo lúc này nện xuống.
Kiếm khí nhất thời tán loạn.
Lúc này Tần Hải đã mở sức mạnh ngũ mạch.
Bây giờ cặp mắt Lục Hành híp lại.
Hải Khâm này không đơn giản.
Đến có chuẩn bị.
Nhưng vậy thì sao?
So sánh với Bách Lý Sưởng, bản thân hắn ta chính là càng tăng thêm một bậc!
Đều là cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.
Bách Lý Sưởng chính là không bằng hắn ta.
Bách Lý Sưởng sẽ bại!
Nhưng hắn ta sẽ không.
Tâm niệm trong lòng kiên định như vậy, Lục Hành lúc này tốc độ tăng nhanh.
Kiếm khí, một tầng thắng qua một tầng, bao phủ Tần Hải.
“Sức mạnh lục mạch”.
Lúc này Tần Hải không muốn kéo dài thêm.
Mở lục mạch.
Một sức mạnh lớn sản sinh từ trong cơ thể.
“Đệ nhất thiên kiêu, Lục Hành, ngươi cũng xứng sao?”
Lúc này Tần Hải trong nháy mắt tốc độ không chỉ tăng mười mấy lần.
Một chưởng vỗ ra, linh khí tàn phá.
Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp lúc này lại bộc phát ra uy năng có thể so sánh với cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp.
“Giết!”
Giữa lúc chưởng phong gào thét.
Thân ảnh Tần Hải đã trực tiếp giết tới trước người Lục Hành.
Bịch!
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Nhất thời Lục Hành không ngờ tới, Tần Hải vậy mà có thể nhanh chóng tăng cường thực lực.
Cảnh này quá sức tưởng tượng.
Mà lúc này công kích của Tần Hải rơi xuống.
Lục Hành không thể tránh né.
“Tự tìm cái chết!”
Lúc này Lục Hành cũng không dự định tránh.