Mặc Thiên Tử lúc này phi thân xuống, khí tức cả người dao động, một lực bài xích xông tới.
Vân Sương Nhi không chịu nổi, phải lui về liên tục.
Tần Ninh mắng: “Lão già, thu lại khí tức cảnh giới Địa Vị của ông đi!”
Mặc Thiên Tử vội vàng gật đầu.
Khí tức tiêu tán, Mặc Thiên Tử nhìn Tần Ninh, nhếch miệng cười nói: “Làm thịt ba tên, ba tên chạy!”
“Nhưng linh kiếm Long Cốt Nguyệt, Cổ Phật Kim Thư và bút Kim Mặc Thông Linh đều về tay đây rồi!”
Mặc Thiên Tử nói xong, vung tay lên.
Ba món chí bảo rơi vào trong tay Tần Ninh.
Tần Ninh lúc này rạng rỡ hẳn lên, đứng ở đó vuốt ve ba món chí bảo, làm gì còn bộ dạng yếu đuối nữa.
Vân Sương Nhi lúc này hơi sững sờ.
Diệp Viên Viên đi tới, cười nói: “Bị lừa chưa? Làm sao hắn có thể để mình bị trọng thương được? Cùng lắm là chịu chút cực hạn, bị chút thương tích mà thôi...”
Vân Sương Nhi lúc này tức tối thở phì phò.
Tần Ninh nhìn thấy cảnh này thì trở nên không vui.
Hắn bóp lấy gương mặt xinh đẹp của Diệp Viên Viên, trách móc: “Viên Viên, không được nói bậy, là vẻ đẹp của Sương Nhi làm vết thương của ta nhanh khỏi”.
Diệp Viên Viên vừa định cãi lại thì có mấy bóng người hạ xuống.
Thánh Trường Tồn thở phào nói: “Ba cảnh giới Nhân Vị trung kỳ bỏ mình, ba người bị thương nặng chạy trốn. Lần này tam đại bá chủ coi như thương cân động cốt rồi”.
Tần Ninh gật đầu.
Mặc Thiên Tử đương nhiên có năng lực giết toàn bộ.
Nhưng nếu thư viện Thánh Hiền lại độc chiến đại lục Bắc Thương, không có đối thủ, thì đám đệ tử của thư viện sẽ càng thêm lười nhác.
Những chuyện này cũng không nằm trong phạm vi suy tính của hắn.
“Thánh Hiền Mặc Thư Quyển đâu?”
Tần Ninh chìa tay ra.
“Hả?”
Thánh Trường Tồn sửng sốt.
Tần Ninh đã lấy ba món chí bảo của tam đại tông môn rồ, giờ lại vẫn còn muốn Thánh Hiền Mặc Thư Quyển?
“Hả cái gì mà hả?”
Tần Ninh cạn lời: “Xong việc rồi mà, sao đây? Các người định nuốt lời à?”
“Không không không, ta sẽ gọi người đi lấy ngay!”
“Không cần đâu!”
Một giọng nói trầm trầm vang lên.
Ba vị lão tổ cảnh giới Nhân Vị trung kỳ của thư viện Thánh Hiền cũng xuất hiện.
Sau một trận đại chiến, bọn họ cũng bị thương nhiều.
Chỉ là lúc này, ba người Nhâm lão, Tuân lão, Công Tôn tiên sinh nhìn về phía Tần Ninh với ánh mắt đánh giá.