"Nơi này có rất nhiều cơ duyên, mọi người mau tập trung, kiểm ra khắp nơi đi!"
"Xuất phát!"
Vào lúc này, từng người một đều không dám thở gấp, bọn họ gật đầu tuân lệnh.
Thế nhưng, đối với người trong Thiên Đạo Minh, bọn họ đã nhớ kỹ cái tên Tần Ninh này! Bên trong sơn cốc.
Sắc mặt Tần Ninh mới khôi phục lại một ít.
Hắn đứng dậy, nhìn vào Huyết Viêm Linh Hoa trong sơn cốc.
"Hay là đợt một chút đi!"
Cốc Tân Nguyệt mở miệng nói: "Chàng hiện tại đang rất suy yếu..."
"Không sao!"
Tần Ninh lắc đầu nói: "Lần này, không cần lấy khí huyết để kết ấn, nên không cần trả giá gì quá lớn".
"Ngược lại, nếu cứ đợi ở đây, khí huyết vừa mới hồi phục chút sẽ dần dần tiêu tán, không thể lấy nó ra được!"
Nghe vậy, Thạch Cảm Đương mới nói: "Để con giúp sư phụ hái nó!"
"Ngươi đi đi, để nó đánh chết ngươi luôn!"
Tần Ninh vỗ đầu Thạch Cảm Đương, cười mắng: "Đừng nói là ngươi, cho dù là Thiên Nhân thất bộ xông vào đó, còn chưa kịp chạm vào nó thì đã bị nó nuốt chửng rồi".
"Thứ này quá quái dị rồi!"
Nghe vậy, Thạch Cảm Đương rụt cổ lại.
Đáng sợ như vậy à?
Tần Ninh thở ra một hơi, nói: "Yên tâm đi, lần này, chỉ cần không có quấy rầy thì sẽ không thành vấn đề".
Tần Ninh vừa nói xong, đã đi vào bên trong huyết trận.
Từng dòng khí huyết trong tay hắn dần kết lại thành một sợi tơ.
Từng sợi tơ dần lan tới chỗ Huyết Viêm Linh Hoa.
Trong nháy mắt, một gốc cây đang điên cuồng cắn nuốt khí huyết.
Dần dần, khí huyết này chảy về phía cây mẹ ở bên kia.
Nhưng mà lần này, cây mẹ không bị chút ảnh hưởng nào, hoàn toàn không sứt mẻ gì.
Tần Ninh cũng không sốt ruột, hắn không ngừng vận chuyển khí huyết vào.
Theo thời gian trôi qua, hơn mười người chết bị bắt đến để tập hợp khí huyết dường như đã sắp cạn hết, rốt cuộc thì cây mẹ kia cũng dao động.
Tuy rằng đã bị mắc mưu một lần, lòng phòng bị tăng lên rất nhiều.
Nhưng mà nó thật sự không chịu nổi, từng đạo khí huyết chảy đến, làm cho nó không thể nào kiềm chế được khát vọng trong lòng.
Tuy rằng nó là Huyết Viêm Linh Hoa, có được một chút linh trí, nhưng linh trí này còn chưa đủ đến đối phó với các thủ đoạn xảo quyệt, gian trá, càng không có khả năng chống cự với tất cả mọi thứ.
Hơn nữa, lần này, khí huyết mà Tần Ninh chuẩn bị còn mạnh mẽ hơn so với lúc ban đầu.
Dần dần, cây mẹ kia rốt cuộc cũng bị hấp dẫn.
Ầm…Đột nhiên, một tiếng nổ mạnh vang lên.
Lúc này, cây mẹ đã bị khí huyết thu hút.
Nháy mắt, ánh sáng màu máu hiện ra bên trong sơn cốc.
Khí tức phản kháng mãnh liệt không ngừng ngưng tụ.
Ngay lúc này, huyết trận được khởi động.
Khoé miệng Tần Ninh khẽ nhếch lên.
Thành công! Cây mẹ phản kháng kịch liệt.
Nhưng mà vừa rồi cây mẹ và huyết trận đã thành lập một mối liên kết.
Muốn tách ra! Rất khó! Dần dần, cây mẹ kia bị lôi lên, kéo vào trong huyết trận.
Lúc này, thân hình cao lớn lập tức thu nhỏ lại, cắm rễ ở bên trong huyết trận, cho dù muốn phản kháng cũng không thể nào phản kháng.
Giờ phút này, ánh mắt của mọi người xung quanh đều tràn ngập tò mò.
Cây mẹ Huyết Viêm Linh Hoa kia thu nhỏ lại chỉ cao tầm một bàn tay, một đoá hoa kiều diễm, ướt át nở rộ.
Bông hoa có chín cánh hoa.
Bên trong nhuỵ hoa ẩn chứa một tia linh khí cường đại.
Huyết Viêm Linh Hoa! Tới tay! Lúc này, Tần Ninh cũng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Đã lấy được hoa! Chỉ còn Phần Hồn Thiên Thuỷ và Tiêu Cốt Thiên Sâm! Quan sát hải đảo kỳ lạ này, hắn nghĩ, khả năng tồn tại của hai loại này cũng rất lớn.
“Sư tôn, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Nhìn thấy Tần Ninh đã lấy được Huyết Viêm Linh Hoa, Thạch Cảm Đương hỏi.
Hiện tại, trạng thái của Tần Ninh thật ra không tốt lắm.
Huyết Viêm Linh Hoa đã lấy được.
Nhưng mà không phải theo cách thức mà Tần Ninh dự tính lúc ban đầu.
Máu huyết bị tổn thất không thể nào bù lại.
“Tìm kiếm một chút linh dược để khôi phục khí huyết!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Từ bây giờ, ta sẽ cố gắng ít ra tay, nhưng mà ở đây, ngoại trừ Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia, những người khác cũng sẽ không tuỳ tiện ra tay với chúng ta”.
“Mấy người các ngươi cần mau chóng tăng thực lực!”