"Ngươi nói đi!"
Dược Thập hừ một tiếng, khoanh hai tay lại, không nói thêm gì nữa.
Tần Ninh nhíu mày nhìn về phía mấy người trước mặt.
Mấy người kia đều mặc võ phục màu xanh, dáng vẻ vô cùng lão luyện, mà Tần Ninh lại phát hiện trên giáp mềm bên ngoài võ phục của mấy người có khắc một đóa hoa phù dung.
Tần Ninh cười nói: "Chủ nhân nhà ngươi là ai?"
Nghe thấy hắn nói vậy, thanh niên kia chắp tay nói: "Nguyên Sơ Liễu!"
Cái gì?
Hác Kỉ Suất lập tức sững sờ.
Hắn ta đã từng nghe nói qua về tên tuổi của Nguyên Sơ Liễu.
Vùng đất trung tâm ở Linh Nguyên Châu là vùng đất chủ chốt của toàn bộ châu lục.
Mà ở trung tâm có ba thế lực rất mạnh.
Nhà họ Linh! Nhà họ Liễu! Phù Dung lâu! Ba phe này là bá chủ của toàn bộ Linh Nguyên Châu.
Trên thực tế có thể nói ở trong Linh Nguyên Châu có ba hoàng bảy vương ngang hàng.
Ba hoàng chính là ba bá chủ nhà họ Linh, nhà họ Liễu, Phù Dung lâu.
Mà bảy vương chính là bảy quận lớn.
Đương nhiên ở trong bảy quận lớn cũng không chỉ có bảy thế lực! Mà Nguyên Sơ Liễu này chính là thiên tài của Phù Dung lâu.
Có người nói lâu chủ bây giờ của Phù Dung lâu đang bồi dưỡng cô ta như người nối nghiệp.
Trong cuộc đấu võ bảy quận lần này, nghe nói Phù Dung lâu sẽ phái Nguyên Sơ Liễu đến, bên ngoài nói là quan sát tỷ thí, trên thực tế dường như là để lựa chọn đệ tử ưu tú của các quận cho Phù Dung lâu, đưa về vun trồng.
Trên thực tế điều này rất kỳ quái.
Ba phe là nhà họ Linh, nhà họ Liễu, Phù Dung lâu chiếm đóng Linh Nguyên Châu nhiều năm, thế nhưng chưa bao giờ thu nhận đệ tử ở các thế lực trong bảy quận.
Bọn họ đều tuyển người trên khắp toàn bộ Linh Nguyên Châu.
Lần này Phù Dung lâu lại đến cuộc đấu võ bảy quận quan sát, thu nhận đệ tử.
Cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì.
Lúc này Hác Kỉ Suất tới gần Tần Ninh, nói nhỏ: "Nghe nói vị Nguyên Sơ Liễu này chính là thiếu lâu chủ của Phù Dung lâu, là đồ đệ cưng và là người nối nghiệp của lâu chủ Phù Dung lâu, quan trọng nhất chính là, nghe nói... là một người đẹp!"
"Người đẹp?"