Trong lòng cô ấy nghĩ rằng một cô nương xinh đẹp động lòng người như nàng, vậy mà lại xem trọng Tần Ninh, vị Tần công tử này ắt là phải có chỗ hơn người.
“Tóm lại là như vầy, các ngươi cứ yên tâm đi, ông nội của ngươi đối đãi với ta như thế nào thì ngươi cũng thấy rồi đấy, chắc ngươi cũng biết thân phận của ta không đơn giản một chút nào, ta không có gì phải sợ tên thập nhất trưởng lão kia cả”.
Nghe hắn nói như vậy, Thanh Tiểu Liễu vội hỏi ngay: “Thật vậy sao?”
“Ta lừa ngươi làm gì chứ?”
Tần Ninh nói tiếp: “Chỉ có điều là ta cần phải hỏi ngươi một số chuyện”.
“Ngươi chắc chắn là lão phu nhân của Thanh gia các ngươi, tiểu cô cô của ngươi và cả muội muội ngươi... đều bị thập nhất trưởng lão giết chứ?”
Tần Ninh vừa nói xong, Thanh Tiểu Liễu còn chưa kịp mở miệng thì Hứa Xu đã nói ngay: “Chắc chắn!”
“Thi thể của nhị tiểu thư là do hai người bọn ta tìm được, lúc bọn ta tìm thấy nhị tiểu thư thì có phát hiện trên vạt áo bị xé rách của nhị tiểu thư có đồ của Thanh Ứng Triết...”
“Lúc đó, lão gia cứ dặn dò bọn ta không được nhiều chuyện”.
Nhắc tới muội muội Thanh Huyên Nhi của mình, Thanh Tiểu Liễu không kiềm chế được nữa nên bật khóc nức nở.
“Lúc ấy, bà nội vừa qua đời, chỉ sau một đêm, tóc ông nội bạc trắng, trông ông già đi cả chục tuổi, mấy tháng nay, lòng ông cũng dần mệt mỏi, ông giao rất nhiều việc cho cha ta và hai vị thúc bá làm”.
Thanh Tiểu Liễu vô cùng buồn bã, cô ấy nói: “Bà nội qua đời khiến ông nội chịu một cú sốc quá lớn”.
“Cái tên Thanh Tử Thu này, ông đây không bóp nát đầu hắn thì không thể hả giận được”.
Ôn Hiến Chi nghiến răng nghiến lợi.
“Hai vị khách này, các ngươi...”
“Thôi được rồi, hai vị không cần quan tâm đến những chuyện sau này nữa”.
Tần Ninh vung tay, chỉ vào Ôn Hiến Chi, rồi nói: “Có hắn ta lo liệu cả rồi!”
Tần Ninh vừa nói xong, cả Thanh Tiểu Liễu và Hứa Xu đều bày ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Chuyện này thật sự khiến người ta khó lòng tin tưởng.
Vào giờ phút này, bên trong Thanh phủ cũng đã xuất hiện một vài âm thanh hỗn loạn.
Nơi Tần Ninh ở tương đối hẻo lánh, việc này là do Thanh Tư Nguyên cố tình sắp xếp, nhưng dù vậy, bọn họ vẫn nghe được tiếng ồn ào.
Chẳng bao lâu sau, cửa chính của đình viện mà đám người Tần Ninh ở bị người khác đá văng.
“Lục soát cho ta, tìm cho cẩn thận vào!”
Vào lúc này, kẻ cầm đầu chắp tay sau lưng, hắn ta bước nhanh vào trong đình viện.
“Thanh Ứng Nguyên!”
Thanh Tiểu Liễu ngay lập tức thốt lên tên của hắn ta.