Tần Ninh cười nói: “Ta còn đang nghi ngờ ngươi xem có vấn đề gì không, nhưng qua hôm nay, ngươi luôn miệng muốn giết ta, ta nghĩ, có lẽ ngươi khá đáng tin”.
Tuyết Phi Yến lúc này vung tay.
Lương Triều Kiếm và Thanh Đại Vân lúc này trong nháy mắt tản ra, rồi biến mất.
“Ngươi là ai? Là do môn chủ đại nhân phái tới sao? Môn chủ đại nhân giờ sao rồi?”, Yến Phi Tuyết hỏi thẳng.
Tần Ninh nói: “Ta không biết Diệp Nam Hiên ở đâu, còn sống hay đã chết, cho nên ta mới đến Võ Môn”.
“Lần này, e là Võ gia, Thần gia, Phụng gia và Đường gia đã quyết tâm rồi”.
“Khúc gia và Giang gia thì sao? Có đáng tin không? Trong Võ Môn này có bao nhiêu người đáng để tin tưởng đây, ngươi có biết không?”
Nghe Tần Ninh nói vậy, Yến Phi Tuyết càng không nhìn thấu Tần Ninh.
Bây giờ, Tần Ninh đi đến một bệ đá ven đường rồi ngồi xuống, từ từ nói: “Bốn nhà đó đã chuẩn bị xong cả rồi, Võ Xương Nguyên liên hợp với cao thủ ba nhà, muốn giết đám Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, muốn giúp Giang Du Văn cướp được một vài bí mật của Giang gia, nhưng đã bị ta phát hiện ra và thất bại”.
“Mà từ đó ta mới biết Võ gia, Thần gia, Phụng gia, Đường gia đã sinh lòng bất mãn với Võ Môn từ lâu”.
“Ám sát đám Giang Ngạo Tuyết chỉ là một trong những kế hoạch của chúng mà thôi”.
“Mà ta cũng gặp Võ Sơn Lãnh, nói cho Võ Sơn Lãnh biết thân phận của ta. Ta muốn cho bốn nhà một cơ hội, cơ hội từ bỏ hết thảy, quay về lúc trước”.
“Nhưng mà...”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Bốn lão tổ cho đến giờ vẫn chưa từng đến gặp mặt ta, chúng nói bận vì Đại Võ Tài nhiều việc, ta cũng tin”.
“Nhưng khi ta đi vào trong Võ Môn, nhìn thấy không ít võ giả của bốn tộc đều là do Ma tộc hóa thành”.
“Chúng không biết rằng ta nhận biết được người nào là do Ma tộc hóa thân”.
“Nên đồng ý với ta là không làm gì nữa, nhưng người của Ma tộc vẫn chưa hề biến mất, mọi thứ vẫn như cũ, là chúng đang cố ý trì hoãn ta”.
“Mà ta giết chết Thần Vũ cùng Đường Dục, bọn chúng không còn cách nào khác ngoài việc phải xuất hiện, nhưng không chịu nhận ta. Bọn chúng hẹn ta gặp mặt ở sườn núi Thần Võ, vậy ta liền tùy theo ý chúng mà đến sườn núi Thần Võ gặp gỡ”.
Nghe vậy, Tuyết Phi Yến tràn ngập sự kinh hãi.
“Cho nên... rốt cuộc ngươi là ai?”
Tuyết Phi Yến lên tiếng hỏi.
“Ta...”