Lại khiến cho Vân Sương Nhi hơi giật mình.
Thật sự là Diệp Viên Viên.
"Cô ấy có ổn không?", Vân Sương Nhi ân cần hỏi.
Cô ấy và Diệp Viên Viên ở bên Tần Ninh từ đầu, mối quan hệ cũng thân thiết.
Lúc này, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Nàng ấy vẫn khỏe, Cửu U đài không làm gì nàng ấy, nhưng mà... hôn lễ ngày mai sẽ có trò hay đấy!"
Nghe vậy, Vân Sương Nhi hiểu ra.
Tần Ninh đang muốn chuẩn bị... làm ra chuyện lớn.
"Tần Ninh, có cần thông báo cho Thánh Chủ Tề Hạo gọi ba vị Thánh Vương là Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ cùng Tề Thiên Minh tới đây, cả Phệ Thiên Giảo nữa..."
Vân Sương Nhi vội vàng nói.
Tần Ninh lại nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Vân Sương Nhi, cười nói: "Lo lắng nhiều làm gì? Ta ở đây rồi, trời có sập xuống thì cũng có ta đỡ lấy!"
"Nếu như động tĩnh quá lớn thì những người kia sẽ không dễ dàng lộ ra vết tích đâu..."
Ma tộc!
Ngay trước mắt rồi.
Nhưng đến Tần Ninh còn không phân biệt được thì sao đám Cửu U đài còn lại phân biệt nổi đây?
Tần Ninh lúc trước dựa vào Phong Thần Châu để phán đoán Ma tộc.
Nhưng đó chỉ là đối với kẻ có cảnh giới thấp hơn bản thân hắn mà thôi.
Với cảnh giới cao hơn hắn thì Phong Thần Châu cũng không đoán ra được.
Xem ra là cảnh giới của hắn quá thấp, gây ra cản trở cho năng lực của Phong Thần Châu.
Cha sẽ không vô duyên vô cớ đặt Phong Thần Châu ở trong đầu hắn.
Xem ra cha năm đó cũng biết Ma tộc xuất hiện, cho nên... chạy trốn trước?
Tần Ninh đột nhiên nảy ra một suy nghĩ thú vị.
Nhưng hắn cũng lập tức lắc đầu mỉm cười.
Dựa vào tính cách của cha, sao có thể bỏ mặc chín vị phu nhân như hoa như ngọc, bỏ mặc cả gia đình để chạy trốn chứ?
Rời đi, là vì bảo vệ!
Tần Ninh ngày càng hiểu rõ quyết định của cha mình!
"Cha, người đã quyết định đi ra ngoài gánh toàn bộ áp lực thì con cũng sẽ giải quyết toàn bộ rắc rối ở bên trong cho người..."
"Dọn sạch Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên, giờ đến Ma tộc trong thế giới Cửu Thiên... cũng không thể bỏ qua!"
"Còn Thương Mang Vân Giới... Có các mẹ cùng sư phụ, cha nuôi thì ắt hẳn cũng sẽ không sao!"
Tần Ninh giờ phút này nhìn Vân Sương Nhi, cười nói: "Tối nay lại bận rồi đây".
"Hả?"
Vân Sương Nhi sững sờ, sau đó lập tức đỏ bừng mặt, nói: "Đã lúc nào rồi mà chàng còn nghĩ đến chuyện này hả!"
Chuyện này?
Chuyện gì cơ?
Tần Ninh sững sờ nói: "Ý ta là, ta đang định chuẩn bị cho công chuyện ngày mai, làm sao để vạch trần hết thảy, nàng nghĩ đi đâu vậy?"
"Ta..."
Gương mặt xinh đẹp của Vân Sương Nhi càng thêm đỏ bừng, nũng nịu nói: "Ta chẳng nghĩ cái gì hết..."
Nói xong, Vân Sương Nhi chạy đi, đóng cửa phòng, nói: "Chàng chuẩn bị kỹ càng đi, ta ở ngay ngoài thôi, có chuyện gì thì gọi ta!"
"Được!"
Tần Ninh nói xong thì mỉm cười: "Chờ lần này giải quyết xong đám người thì chúng ta sẽ đưa Viên Viên về Thánh Thú tông, lúc ấy ba chúng ta cùng nhau bận nhé!"