Hai người đi đến dưới chân tiên sơn, đặt chân xuống mặt đất.
Là chân thật, không phải là ảo giác.
Thế mà ở dưới mặt đất của Đại Nhật tiên châu lại tồn tại một di tích tiên gia như vậy! Điều này thật sự là có chút không thể tưởng tượng được.
Ở giữa tiên sơn là rừng cây rậm rạp, những cây cối này cũng không phải cây cối bình thường, đặt ở bên ngoài sẽ khiến rất nhiều các Tiên Nhân cấp bậc Chân Tiên, Nhân Tiên tranh đoạt.
Tần Ninh dừng chân lại, nhìn dãy núi trước mặt, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Sau khi đi sâu vào bên trong, quanh đi quẩn lại, vượt qua mười dặm đường, phía trước quả thật có tên cung san sát, trùng trùng điệp điệp.
Hơn nữa nhìn kỹ lại, những tiên cung này đúng là có hai loại phong cách hoàn toàn khác biệt.
Tiên cung bên trái có vẻ khí thế hơn, hơn nữa ở trên tiên cung, dãy núi lượn lờ, có vô tận tiên văn bay lên trên không, ngoài ra ở góc cạnh mỗi một căn nhà, nóc nhà, lầu các đều khắc tiêu chí đầu thần long .
Tiên cung phía bên phải thì có lối kiến trúc uyển chuyển hơn một chút, mang đến cho người ta cảm giác giống như là bị một tầng nguyệt sa y mông lung bịt kín.
"Hai tông môn...", Khương Thái Vi hiếu kỳ nói: "Hai đại tông môn tiếp giáp nhau?"
"Chưa chắc là tiếp giáp".
Tần Ninh nhìn cung đình, không khỏi mở miệng nói: "Nhìn các chế tạo và khí chất của những cung điện này, rất rõ ràng, chúng đều không phải đến từ cùng một người, hơn nữa khu vực khác biệt, rất có thể là không gian biến hóa dẫn đến...", bên trong Đại Nhật tiên châu rất khó xây dựng tiên cung.
Hai tông môn này chắc chắn là từ những nơi khác, trải qua thời không chuyển động, mới có thể xuất hiện ở chỗ này.
"Tiến vào tìm tòi hư thực đi".
"Ừm".
Hai người đi vào bên trong phạm vi tiên cung phía trước.
Vừa sải bước ra, đột nhiên hai người cứ như đi qua một tầng màng nước, từ thế giới này đến một thế giới khác.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Nhưng lại rất chân thực.
Mà ngay sau đó, Khương Thái Vi liền cảm giác được bên ngoài thân thể của mình xuất hiện lực lượng bài xích.
"Không gian chia cắt!"
Tần Ninh ngạc nhiên nói: "Không gian ở đây phân tầng, nơi này không phải chỗ mà một Kim Tiên như nàng nên ở lâu".
Khi Tần Ninh vừa dứt lời, thân thể Khương Thái Vi dần dần mờ đi.
"Thái Vi, bảo vệ tốt chính mình".
"Ừm".