Đạo sĩ áo đỏ đỏ bừng cả mặt, lập tức cười nói: "Hóa ra công tử đã sớm biết lão đạo sĩ quan sát mình rồi!"
Đạo sĩ áo đỏ liền nói ngay: "Thật ra ta bị ánh sáng đỏ bao phủ trên người công tử thu hút đến, chắc chắn công tử là người đại phú đại quý hiếm có trên đời".
Tần Ninh buồn cười nói: "Đạo nhân áo đỏ, vừa rồi ngươi còn nói ta có họa sát thân mà".
"Không sai không sai, nếu công tử tiến về Hồng Sơn, vậy còn không phải là họa sát thân sao?"
Đạo sĩ áo đỏ vội vàng nói: "Ăn một bữa cơm của ngươi, ta sẽ khuyên nhủ ngươi một câu, tuyệt đối đừng đi".
Tần Ninh cười nói: "Vì sao?"
"Vì sao á?
Bởi vì nguy hiểm chứ sao!"
Đạo sĩ áo đỏ nói thẳng: "Hồng Sơn rất nguy hiểm, là cấm địa ở Cửu Châu, chính là nơi mà cho dù đám cường giả cấp bậc Đại Thần Tôn ở đại lục Cửu Nguyên đi vào cũng chỉ có một con đường chết, ngươi đừng kích động".
Tần Ninh lại nói: "Ngươi vừa nói ta có phúc phận, vậy nguy hiểm chết người ở trong Hồng Sơn chắc chắn sẽ bị phúc phận của ta hóa giải".
"Không không không...", đạo sĩ áo đỏ lắc đầu như trống bỏi, tiếp tục nói: "Nếu ngươi đi, cho dù là phúc phận cũng không ngăn cản được".
"Ngươi từng đến đó rồi sao?"
"Ta...", đạo sĩ áo đỏ đột nhiên nghẹn lời.
Tần Ninh cười nói: "Ta không ăn bữa cơm này nữa, lão đạo sĩ cứ ăn đi, ta và ngươi tạm biệt nhau ở đây thôi!"
"Đừng đừng đừng".
Đạo sĩ áo đỏ lại giữ chặt cánh tay Tần Ninh, nói: "Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn đi, lão đạo sĩ sẽ tính cho ngươi một quẻ được không?"
"Tính một quẻ?"
Tần Ninh cười nói: "Mấy chuyện như xem bói này, đối với người phàm chỉ là lừa đảo, nếu xem bói cho võ giả thì phải cực kỳ hiểu rõ về Thiên Can Địa Chi, càng quan trọng hơn là phải hiểu về vận thế trời đất".
"Bình thường chỉ có trận sư hiểu khá rõ về điều này, nếu là trận sư tài giỏi thì sẽ càng hiểu rõ về cấu tạo đại trận, biết đối chiếu với thế trời đất và với vận khí".
"Lão đạo sĩ, ngươi là trận sư sao?"
Nghe thấy mấy câu này, lão đạo sĩ lập tức sững sờ.
Tần Ninh cười nói: "Nếu ngươi đã muốn xem, vậy thì cứ xem một chút đi!"
Tần Ninh nói rồi vươn tay ra để lên bàn.