"Đúng vậy".
Tần Ninh gật đầu, vỗ vỗ vào vai Đạo Trung Nghiệp rồi cười hỏi: "Trên đất Trung Tam Thiên này có nơi giam giữ ta được sao?"
"Cũng phải".
Đạo Trung Nghiệp cực kỳ kích động, nói: "Thần ca, ngươi, ngươi trở lại, tới Thương Vân Thiên, tại sao không gọi ta!"
Đạo Trung Nghiệp nhìn bốn phía xung quanh, hỏi lại lần nữa: "Có chuyện gì thế?"
Lúc này, Tần Ninh cười nói: "Ta cũng là đệ tử của sư tôn Đạo Vô Hữu, xem như một nửa đệ tử Thượng Môn Đạo chứ?"
Nghe thấy câu này, Đạo Trung Nghiệp nói ngay: "Ngươi thì sao là đệ tử được, ngươi làm đạo chủ của Thượng Môn Đạo bọn ta luôn cũng được nữa là".
"Đạo chủ là Đạo Trung Thiên mà, ta không làm đâu".
Tần Ninh lập tức đi vào vấn đề: "Chuyện này phải hỏi các trưởng lão Thượng Môn Đạo các ngươi đấy...", giờ đây, ba người Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên sững sờ nhìn Tần Ninh và Đạo Trung Nghiệp đang thân thiết trò chuyện với nhau như người một nhà, đứng sững ra như trời trồng.
Đạo Trung Nghiệp lập tức nhìn về phía ba vị trưởng lão.
Giờ phút này, ba trưởng lão mới nãy còn thể hiện ưu thế vượt trội lúc này đồng loạt ngoan ngoãn đi tới trước mặt Đạo Trung Nghiệp, đứng yên.
"Các ngươi không biết hắn là ai à?"
Đạo Trung Nghiệp chất vấn.
Ba người trố mắt nhìn nhau.
Đạo Trung Nghiệp hừ lạnh, nói: "Tần Ninh, chuyển thế của Thông Thiên Đại Đế Lâm Thần đấy. Vị này là sư đệ của đại ca ta - đạo chủ Đạo Trung Thiên của Thượng Môn Đạo và cũng là sư huynh ta, ta xem huynh ấy như huynh đệ ruột thịt".
"Huynh ấy lại còn là đệ tử cuối cùng của phụ thân ta, là đệ tử mà ông ấy thương yêu nhất".
"Ba người các ngươi ăn gan hùm mật báo à?"
Trong lúc nhất thời, mặt mày ba người Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên tràn ngập nỗi sợ hãi.
Tần Ninh! Người này là Tần Ninh! Đạo Minh Nguyệt lập tức biện bạch: "Đại nhân, nếu bọn ta biết ngài ấy là Tần công tử thì nào dám động thủ chứ, nếu Tần công tử hắn..." "Câm miệng!"
Đạo Trung Nghiệp răn dạy: "Ta thấy ba người các ngươi bình thường cao cao tại thượng quen rồi đấy".
Tần Ninh giữ chặt tay Đạo Trung Nghiệp lại, cười nói: "Thôi nào, Trung Nghiệp, đừng tức giận làm gì".
"Đúng thật là do ta đã không nói rõ thân phận của mình trước. Sau khi trở về từ A Tị Địa Ngục, ta lập tức xuất hiện ở trong Thương Vân Thiên, tình cờ gặp phải chuyện của nhà họ Dương với Đạo Minh Tu. Ta vốn đinh ninh rằng Đạo Minh Tu là một trong lục đại trưởng lão của Thượng Môn Đạo, không thể nào ỷ thế khinh người, bôi nhọ Thượng Môn Đạo được nên ta không định xen vào chuyện của người khác ở thành Cửu Dương này".
Nghe Tần Ninh nói vậy, Đạo Trung Nghiệp vội vàng giải thích: "Thần ca, làm gì có chuyện gọi là ngươi xen vào chuyện của người khác chứ? Bất kỳ kẻ nào trong Thượng Môn Đạo làm sai, ngươi có thể phê bình, giáo huấn theo ý ngươi muốn, kể cả ta mà".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Vốn dĩ ta cũng muốn chấn chỉnh lại đấy, kết quả Đạo Minh Tu ỷ vào thân phận ở Thượng Môn Đạo nên hành xử quá đáng, không kiêng dè ai, nên ta vượt chức vụ giết ông ta..." "Cứ tưởng sẽ chẳng có gì xảy ra, ai ngờ việc đó lại kéo cả Lập Mệnh Vẫn và Trương Vân Thượng vào. Các đệ tử của ta biết ta đã về nên chạy từ Vô Tương Thiên tới đây, ra tay không biết kiểm soát nặng nhẹ nên giết luôn...", Đạo Trung Nghiệp nghe những lời hắn kể xong thì cười xòa: "Thần ca, ngươi đừng nói nữa, ba vị trưởng lão chết chưa hết tội, còn nhà họ Dương... Thượng Môn Đạo ta vĩnh viễn sẽ không bước vào lãnh địa nhà họ Dương một bước."