Thậm chí đến những đám mây trên trời cũng đỏ cháy.
“Thiên Hỏa Tông này là một nơi rất tốt, nếu tiếp tục phát triển, có thể mấy ngàn năm, mấy vạn năm sau sẽ trở thành bá chủ của Đại Nhật tiên châu”.
Khương Thái Vi tò mò hỏi: “Xin thỉnh giáo?”
Tần Ninh nhìn vào dãy núi uốn lượn ngoài cửa sổ, cười nói: “Núi lửa ở đây không tầm thường”.
“Bất phàm?”
Khương Thái Vi đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, dựa vào lòng Tần Ninh vô cùng thân thiết, nàng nói: “Bất phàm chỗ nào? Sao ta lại không nhận ra!”
Tần Ninh cười nói: “Muốn quan sát khí thế thiên địa, cũng cần phải tích lũy kinh nghiệm thiên trường địa cửu”.
“Dựa theo tầm nhìn của nàng lúc này, chắc chắn là không nhìn ra được gì cả!”
Khương Thái Vi trợn trắng mắt, liếc Tần Ninh một cái.
Nhân tiện đó, Tần Ninh lại nói tiếp: “Nàng nhìn kỹ đi, những dãy núi non trập trùng này trông giống với thứ gì?”
“Cái gì?”
“Rồng đó!”
Khương Thái Vi không cho là đúng, nàng nói: “Ở trong tiên giới cũng không có thần long, đó là loài chỉ tồn tại ở thần giới”.
Đại thế giới Thương Mang, vực giới tầng tầng lớp lớp, đất rộng của nhiều, diện tích không biết bao nhiêu.
Cái gọi là thần giới.
Trên thực tế, cũng chính là nơi ở của Tần Ninh, năm xưa từng là Nguyên Hoàng Thần Đế, đó chính là Thương Mang Vân Giới.
Chẳng qua, người thế gian có chút tò mò đối với thần linh ở Thương Mang Vân Giới, nhìn bọn họ với ánh mắt tràn ngập thần thánh.
Từ xưa đến nay, thần đều cao cao tại thượng, không thể chạm đến.
Thần long và phượng hoàng cũng thần bí giống như thần.
Ở tiên giới, tiên thú có đủ loại, nhưng không có cách nào so sánh được với thần thú.
Rồng, từ xưa đến nay, tồn tại trong các thế giới dưới dạng truyền thuyết, nhưng người chân chính gặp được rồng căn bản không hề tồn tại.
Nếu không vào thần giới thì sao có thể nhìn thấy thần long được?
Tần Ninh nhìn về phía Khương Thái Vi, hắn cười rồi nói: “Trên thực tế, hình dạng của rồng trong truyền thuyết ở thế giới Cửu Thiên và đại lục Vạn Thiên đại khái giống nhau, mà trong tộc thần long, quả thật cũng có loại rồng có hình dạng như vậy tồn tại, nhưng từ xưa đến nay, long tộc vốn cường đại, dòng giống cũng rất nhiều!”
“Có thần long, toàn thân như vàng đúc, cũng có loại giống như được bao phủ bởi nham thạch màu đen, còn có loài hai vai sinh ra cánh chim, bay lượn ở cửu thiên, cũng có loại sống ở biển sâu, không nhìn thấy mặt trời…”
“Nhưng có một vài loài rồng từ xưa đến nay, thân hình ẩn chứa nhiều điều thần bí, dãy núi ở trước mắt, chúng ta có thể nhận ra được giống như là khúc cong do thần long uốn lượn tạo thành”.
Khương Thái Vi xem lại một lần nữa, nhưng căn bản là không nhìn ra được.
Hai tay Tần Ninh lần mò, tìm thấy bàn tay Khương Thái Vi, hắn chỉ về phía trước, cười rồi bảo: “Nàng nhìn kỹ đi!”
“Ta thật sự không nhìn thấy…”
“Ta dạy cho nàng!”
Nói xong, Tần Ninh ôm Khương Thái Vi đặt lên cửa sổ, một tay nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Khương Thái Vi chỉ vào dãy núi non trập trùng kia, tay kia không biết đã chạy đi đâu…