Hơn nữa, nơi nòng cốt của Cửu U đài được xây dựng ở vị trí đầu rồng này, các đời chủ của Cửu U đài đều đã tọa trấn nơi đây, phòng ngừa có ai xâm phạm.
Lúc này, ông già nhìn về đầu rồng to lớn, thần sắc lạnh nhạt, khẽ khàng thở phào, thì thầm: "Có lẽ là ta cảm ứng sai. Hôm nay Thánh Uyên đàm mở ra, chắc là do đám nhóc kia hấp thụ nhiều tiểu thánh ngư quá nên bị dao động ấy mà".
Ông ta nói xong thì quay người rời đi.
Nhưng ở bên trong đầu rồng đã có một long hồn dài hơn một trượng xâm nhập vào hạch não của đầu rồng, hòa làm một thể với hạch não.
Nhưng ông già sao có thể nhìn ra được điểm này!
...
Thánh Uyên đàm, Cửu U đài.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng vui vẻ nhìn đám đông ở trung tâm.
Bên Yến gia, ba người Yến Bác, Yến Vũ Phi, Yến Dận Nhiên có tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cực nhanh.
Trong đó, Yến Bác là nhanh nhất.
Bên Diệp tộc, Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch không hổ là thiên tài, tốc độ cũng không chậm.
Tề Hành và Tề Hoàn tuy không nhanh lắm nhưng cũng không bị tụt lùi phía sau.
Ngoài ra thì Vân Sương Nhi và Nhan Như Họa cũng nhanh không kém.
Còn nhóm đệ tử Cửu U đài bao gồm U Hằng và U Bình ban nãy, địa vị hẳn cũng không thấp, lúc này tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cũng khá nhanh.
Ngoài ra còn một vị đệ tử của Cửu U đài đang ngưng tụ cực nhanh, vượt qua cả đám Diệp Tử Hàm, Tề Hành, Yến Bác.
Nghe tiếng bàn luận xung quanh, Tần Ninh cũng biết được, đây là U Tịch, một nhân tài kiệt xuất của Cửu U đài, chỉ thua mỗi U Phần.
Lúc này, quả nhiên là thiên tài tứ phương đã tập hợp, cũng coi như một dạng so tài.
Dĩ nhiên cũng khiến cho đám đệ tử của Cửu U đài vô cùng khẩn trương, lo lắng cho sư huynh nhà mình.
Tần Ninh thì nhìn chăm chú Vân Sương Nhi. Với thiên phú của Vân Sương Nhi thì tốc độ hẳn cũng rất nhanh.
Thời gian từ từ trôi qua, một canh giờ sắp hết.
Hấp thụ tiểu thánh ngư từ Thánh Uyên đàm quả thật là tốn rất nhiều sức, bình thường, chỉ sử dụng trong một canh giờ thì sẽ không ảnh hưởng đến tâm trí.
Quá một canh giờ thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Hơn nữa lại là sự ảnh hưởng không thể ngăn cản.
Cho nên Cửu U đài mới đưa ra thời gian là một canh giờ.
Lúc này, một canh giờ đã hết.
Rất nhiều người đều ngừng lại.
Các đệ tử của Cửu U đài đều tò mò nhìn lên, không biết ai là người ngưng tụ nhiều nhất?
Bình thường, đệ tử Cửu U đài đa số đều ngưng tụ được năm mươi con, đây là tiêu chuẩn bình quân.
Hơn năm mươi con thì chính là đệ tử có thiên phú.
Lúc này, tất cả cùng theo dõi.
"Yến Bác của Yến gia, hình như là... chín mươi sáu con?"
"Diệp Tử Hàm của Diệp gia hình như là chín mươi lăm kìa!"
"Thái tử Tề Hành là tám mươi chín thì phải!"
Lúc này, mọi người nghị luận ầm ĩ.
Mọi người đương nhiên quan tâm xem ai ngưng tụ được nhiều nhất.
Những người khác thì cũng được bảy, tám mươi con.
Diệp Dịch của Diệp gia, Yến Vũ Phi và Yến Dận Nhiên của Yến gia đều ở khoảng đó.
Mà trong lúc này, hiển nhiên là Yến Bác và Diệp Tử Hàm coi như đạt được nhiều nhất.