"Hình như cũng có lý...", Thời Thanh Trúc gật gù.
"Vậy vào Bách Hoa Phong đi!", mắt Hề Linh Hinh sáng như đèn pha.
"Ta nghe Tần Ninh".
"..."
Những đệ tử còn lại thấy mình như người thừa.
Rõ ràng mục đích của các đệ tử đứng đầu chính là Tần Ninh, họ đứng đây chẳng được tích sự gì cả...
Từ Phàn cười ha ha: "Tần Ninh, chọn xong chưa?"
Tần Ninh đứng đầu bài sát hạch, đương nhiên phải là người chọn đầu tiên rồi!
"Xong rồi".
Tần Ninh khẽ cười, chỉ vào Ngu Linh Cơ cười đáp: "Ta chọn Thánh Thiên Phong!"
Hắn vừa nói câu này thì Từ Phàn hơi ngẩn người.
Biết ngay mà, người này vẫn làm theo ý mình.
Ông ta đã giới thiệu sơ qua với Tần Ninh trong lúc các đệ tử đứng đầu chưa đến.
Lúc đó hắn đã thể hiện sự quan tâm với Thánh Thiên Phong rồi.
Cuối cùng vẫn chọn Thánh Thiên Phong.
Thiên tài hay yêu nghiệt cũng thế thôi, đều có chính kiến cả.
Làm sao người thường có thể thay đổi quyết định của họ dễ dàng!
Thánh Thiên Phong?
Các đệ tử đứng đầu đều sửng sốt.
"Tần Ninh!"
Kế Tử Thu đến từ Đại Vũ Phong lập tức phản đối: "Ngươi nghĩ kỹ rồi chứ? Chính Ngu Linh Cơ cũng vừa nói đấy thôi, bản thân Thánh Thiên Phong vốn rất mạnh trong số bảy đỉnh nhưng từ khi Thánh Dật Phi tiền bối, đạo tông tiền nhiệm bỏ mình..."
"Kế Tử Thu!"
Vừa nghe thấy câu này, Ngu Linh Cơ quát lớn: "Sư phụ ta chỉ là mất tích thôi, đâu ra bỏ mình!"
Kế Tử Thu thấy cô ấy như vậy bèn nói: "Hiện giờ Thánh Phi Vũ nhậm chức đạo tông, thực lực của Thánh Thiên Phong xuống dốc không phanh, không còn rực rỡ như trước, ngươi đã nghĩ kĩ chưa?"
Được hỏi, Tần Ninh gật đầu.
Các đệ tử đứng đầu đều nhăn mặt.
Nhất là Kế Tử Thu.
Thật ra hắn ta không cần ra mặt trong buổi tuyển nhận này, nhưng do nhận được tin tức từ Tư Mã Tuyết Thiên nên chạy tới ngay.