Có lúc quyết định của Bạch Nguyên Thuần chính là đại diện cho Lạc Hàm Mai, đại diện cho Thái Ất tiên tông.
Mặc dù không biết lúc này vì sao Bạch Nguyên Thuần phải trợ giúp Tần Ninh, nhưng Văn Thiên Thụy và Bạch Nguyên Thủy vẫn lựa chọn đứng ra.
Cứ nghe theo Bạch Nguyên Thuần, không sai.
Có sai Lạc Hàm Mai cũng sẽ không nói gì.
Không phải kinh sợ! Cứ việc làm! Mấy người Vạn Tuyết Phù, Giản Chung Thượng, Quyền Văn Tuyên, Vạn Vô Ảnh hoàn toàn trợn tròn mắt.
Đầu óc đám người Thái Ất tiên tông có vấn đề sao?
Nhưng vào lúc này.
"Các ngươi tránh ra”.
Một giọng nói vang lên.
Tần Ninh nhìn về phía Bạch Nguyên Thuần, vẻ mặt vô cùng u oán, chậm rãi nói: "Các vị, các ngươi đang làm gì thế?"
Trong lòng Tần Ninh có chút mệt mỏi.
Làm cái gì thế?
Ta ở Thái Ất hải vực mấy trăm năm, vất vả lắm mới chờ tới bây giờ, chờ tới hôm nay, một thời khắc tỏa sáng như thế để làm tăng danh tiếng của ta lên, các ngươi nhảy ra làm gì?
Đường đường là một vị Kim Tiên cửu chuyển lại dùng sức một mình khiêu chiến bốn vị cao thủ Huyền Tiên! Chuyện này không phải vô cùng quang vinh sao! Nếu chuyện này được truyền đi, tuyệt đối không chỉ có thể nổi tiếng khắp vùng biển Thái Ất.
Mà chắc chắn cũng có thể lan truyền ra trong toàn bộ biển Đông Tiên.
Hơn nữa hai người Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều là thiên tài tới từ biển Nam Tiên, đến từ vùng đất Trung Thiên.
Nói không chừng hai người này có thể truyền bá xa hơn! Nếu ở trong Thái Thượng tiên vực có phu nhân, đệ tử của mình, bọn họ vừa nghe nói đến Nguyên Hoàng cung, vừa nghe nói đến Tần Ninh, vừa nghe đến chuyện một vị Kim Tiên đánh bại Huyền Tiên, sẽ lập tức có thể biết người này tuyệt đối là Tần Ninh hắn! Cho dù chuyện này không truyền tới toàn bộ Thái Thượng tiên vực.
Chỉ cần có thể ở truyền ra bảy biển khơi trong biển Đông Tiên là được.
Nếu Quân Phụng Thiên biết, nhất định sẽ đến tìm mình.
Bây giờ điều mà Tần Ninh lo lắng nhất chính là sự an toàn của Quân Phụng Thiên.
Nhưng đến thời khắc quan trọng được mọi người chú ý đến này.
Mấy người Bạch Nguyên Thuần lại muốn giúp mình.
Sao có thể được?
Tần Ninh không vui nói: "Không cần các ngươi tới giúp, một mình ta là đủ rồi!"
Mấy người Bạch Nguyên Thuần trố mắt nhìn nhau, trợn tròn mắt.
Mấy người Vạn Tuyết Phù cũng trợn tròn mắt.
Rất nhiều Tiên Nhân trên những hòn đảo xung quanh đều ngây người.
Hả?