Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía Võ Sơn Lãnh, từ tốn nói: "Mấy ngày nữa, nhà họ Giang sẽ dẫn người đi về Võ Môn ở Võ Châu, ta cũng sẽ đi, lần này nếu nhà họ Võ không phản bội Võ Môn như như lời ngươi nói, vậy tỷ thí Đại Võ Tài cũng sẽ không xảy ra chuyện gì cả".
"Sơn Lãnh, ta tin ngươi!"
Nghe được lời này của Tần Ninh, trong lòng Võ Sơn Lãnh rất bất an.
"Ngươi trở về đi!"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Võ Hi... Ta sẽ đi gặp hắn ta... sau tỷ thí Đại Võ Tài..."
Võ Sơn Lãnh ngơ ngác quỳ gối tại chỗ.
Tần Ninh lại quay người rời đi.
Hai người Giang Tĩnh và Ôn Hiến Chi cũng không nói một lời mà rời đi theo Tần Ninh.
Võ Sơn Lãnh quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy bên trong vườn hoa này vô cùng lạnh lẽo.
Hắn đã trở về!
Vậy trong thánh vực Đại Võ...
Trong lòng Võ Sơn Lãnh vô cùng hoảng sợ, vội vàng rời đi...
Cùng lúc đó, trong lầu các ở biệt viện.
Giang Tĩnh nhìn về phía Tần Ninh với vẻ mặt khó hiểu.
Ôn Hiến Chi lại không nhịn được nói trước: "Sư tôn, người đợi nửa ngày chỉ để nói những lời này sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi, chậm rãi nói: "Không thì sao?"
"Nhà họ Võ muốn tạo phản, người không làm thịt lão già đó ư?", sắc mặt Ôn Hiến Chi kỳ quái, nói.
Tần Ninh lại không để ý đến Ôn Hiến Chi, mà nhìn về phía Giang Tĩnh: "Lần này tiến về Võ Châu, nhà họ Giang sẽ dẫn theo bao nhiêu người?"
"Khởi bẩm đại nhân, tất cả những người cấp bậc Thánh Tôn đều sẽ được điều động, dù sao không chỉ là Đại Võ Tài mà còn là chuyện lớn của Võ Môn chúng ta, tất cả mọi người đều rất coi trọng".
Tần Ninh lẩm bẩm: "Ta hiểu rồi".
"Tất cả cứ làm từng bước là được, đừng gây ra khủng hoảng không cần thiết..."
"Thế nhưng đại nhân..."
"Cứ làm theo lời ta nói được rồi", Tần Ninh tiếp tục nói: "Ngươi cũng đừng nói với hai người Giang Hoàng Vĩ và Giang Khôn, bây giờ trong Giang phủ cũng có thể có người của Ma tộc ẩn nấp, không an toàn".