Lát sau, Diệp Viên Viên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: "Nếu sư tôn ngươi đang ở tại dãy núi Thái Giang, bắt giữ Ôn Ngọc Trạch thì dù là Cảnh Hỏa tộc, Hàn Mị tộc hay người của Thái Thanh tiên tông đi nữa, tất cả đều sẽ tìm ra chàng ấy bằng mọi giá".
"Chúng ta phải tìm được sư tôn ngươi trước một bước".
Thần Tinh Dịch nói ngay: "Ta đã đưa tin về cho Trúc Diệp Tông, ta tin rằng cứu viện sẽ đến ngay thôi".
Sau một hồi nghĩ ngợi, Diệp Viên Viên lên tiếng: "Ta sẽ sử dụng quan hệ của ta với Thượng Thanh Lâu để nhờ họ chú ý giúp".
Không lâu sau, Diệp Viên Viên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: "Những năm gần đây ngươi làm gián điệp kép, thế nếu bảo ngươi giết Vũ Vô Tuyết thì ngươi sẽ không lưu luyến đấy chứ?"
Nghe vậy, Thần Tinh Dịch ngay lập tức vỗ ngực tuyên bố: "Để tru diệt dị tộc, ta có thể bán rẻ nhan sắc của mình".
"Vũ Vô Tuyết kia chẳng phải hạng tốt đẹp gì, lợi dụng ta hết lần này đến lần khác, sao ta có thể không nỡ giết nàng ta được!"
"Ừm, ngươi hiểu là tốt".
Diệp Viên Viên phân công: "Đã vậy thì hai chúng ta chia nhau ra làm việc, tìm kiếm Tần Ninh trong dãy núi Thái Giang này".
"Nếu để bọn Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc chiếm thượng phong thì chúng ta... sẽ bị áp đảo về mọi mặt".
"Đệ tử hiểu".
Dứt lời, Diệp Viên Viên xoay người rời đi ngay.
Ninh Chi Vi nhìn về phía Thần Tinh Dịch, thắc mắc hỏi: "Sư tôn chàng?
Là người mà ngày nào chàng cũng khen?"
"Đấng phu quân mà Diệp đại nhân và Thời đại nhân một lòng một dạ đấy sao?"
Thần Tinh Dịch gật đầu.
"Cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên, sư tôn chàng mà lại có cảnh giới thấp hơn chàng sao?"
Vừa nghe nàng ấy nói vậy, Thần Tinh Dịch lập tức thanh minh: "Nàng đừng xem thường sư tôn lão nhân gia, sư tôn đến Tiên Giới trễ hơn bọn ta mà”.
"Hơn nữa, nhìn thì sư tôn mới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên vậy thôi chứ tu vi Cửu Thiên Huyền Tiên ngũ trọng thiên của nàng còn chưa đủ để hứng cú chưởng của người nữa, kể cả Tiên Quân... thì có khi sư tôn ta cũng giết dễ như trở bàn tay".
Nghe thấy câu này, Ninh Chi Vi bĩu môi.
Chỉ là một Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên thôi mà, sao có thể là đối thủ của nàng ấy được chứ?
Giết Tiên Quân ư?
Chuyện đó lại càng không thể.
Từ trước đến giờ chưa có lần nào Thần Tinh Dịch nói thật, mặc dù Ninh Chi Vi chưa gặp sư tôn Tần Ninh bao giờ nhưng vẫn biết Thần Tinh Dịch cực kỳ kính trọng sư tôn mình.
Ít ra bình thường hắn ta luôn tỏ ra cà lơ phất phơ, nhưng hễ nhắc đến sư tôn là bao giờ nét mặt cũng đầy kính cẩn cả.
Điều này không phải muốn ngụy trang là ngụy trang được.
Vù... Một tiếng kêu xé gió vang lên, ngay sau đó.
Uỳnh... Diệp Nam Hiên bay xuống.
Không lâu sau đó, hắn ta phủi mông đi tới, vẫn ôm thanh đao kia bằng hai tay.
"Diệp sư nương đâu rồi?"
"Đi rồi, lo cho sư tôn quá nên đi tìm".
Diệp Nam Hiên nghe vậy bèn nói: "Chúng ta cũng đi tìm thôi".
"Ngươi tìm phần ngươi, ta tìm phần ta, tìm được thì nhớ liên lạc".
Thần Tinh Dịch nói: "Đang chờ ngươi bay xuống để chào ngươi một tiếng này, đi đây".
Không lâu sau, Thần Tinh Dịch nắm tay Ninh Chi Vi rời khỏi nơi này.
Diệp Nam Hiên tặc lưỡi.
Bảo là chia ra tìm nhưng chắc lại đưa cô nàng kia đi đâu chơi mấy phen đây mà.
Bao nhiêu năm qua, cái tật xấu này của Thần Tinh Dịch vẫn còn y nguyên, không tài nào sửa được.
Đúng là không biết xấu hổ! Nhưng Diệp Nam Hiên cũng quen với cái thói này của Thần Tinh Dịch rồi nên cũng lười chửi hắn ta.
"Lên đường thôi!"