Cơ thể Tần Ninh đột nhiên đến gần Tề Diệp.
Thấy Tần Ninh đến gần, sắc mặt Tề Diệp lập tức thay đổi. Hắn ta cố nén lại cảm giác tê dại trong cơ thể, hươ nắm đấm ra.
Nhưng mà lúc này, từng đạo lôi kính trong cơ thể Tần Ninh lại phun trào.
“Lôi hải!”
Bùm…
Trong phút chốc, lấy Tần Ninh và Tề Diệp làm trung tâm, tiếng sấm sét rền vang khắp trời.
“A…”
Một khắc sau, Tề Diệp thất khiếu chảy máu, bộ dạng kinh khủng, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Đau đớn cuốn lấy toàn thân.
Trong bàn tay Tần Ninh ngưng tụ một thanh kiếm thánh khí. Hắn nhìn Tề Diệp, lạnh nhạt nói: “Đối với phụ thân, huynh đệ tỷ muội của mình lại nhẫn tâm như vậy, chết, quá hời cho ngươi!”
Phụt phụt phụt!
Trong nháy mắt, trường kiếm hươ ra.
“A…”
Hai tay Tề Diệp đồng loạt bị chặt đứt, máu tươi phun trào, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
“Tề Diệp!”
“Tề Diệp!”
Hai người Tề Phương Vũ và Tề Hồi Minh đều biến sắc.
Thấy cảnh này, Nhan Như Họa lại ngẩn người.
Thật mạnh!
Tổ sư thúc thật mạnh.
Nhanh như chớp, không kịp trở tay, cảnh giới Địa Thánh thất phách lại chặt đứt hai tay Tề Diệp.
Chỉ hai chiêu đã giải quyết xong.
So với lúc ở Thanh Châu, Tần Ninh đã ra tay mạnh hơn rồi.
Thời điểm đó, Tần Ninh cũng có thể chém chết Thiên Thánh nhất phẩm, nhị phẩm, nhưng lại không nhanh như vậy.
Bây giờ cảnh giới Địa Thánh thất phách lại chế phục một vị Thiên Thánh tam phẩm, tốc độ quá nhanh!
Tề Tư Tư lại trợn mắt há mồm.
Cảnh giới Địa Thánh, đối mặt với cao nhân Thiên Thánh, sao có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy?
Lúc này bản thân Tề Diệp cũng hoàn toàn mờ mịt.
Hắn ta còn chưa kịp thi triển Thiên Luân Thánh Nhân Thể.
Đã bị Tần Ninh chặt mất hai tay rồi.
“Ngươi…”
Mặt Tề Diệp lạnh đến đáng sợ, vô cùng dữ tợn, từng đường gân máu nổi lên, hắn ta giận dữ hét: “Ngươi chết chắc rồi, Tần Ninh, ngươi chết chắc rồi”.
“Im miệng!”
Tần Ninh vung tay lên, thánh lực tụ tập trên trường kiếm, trực tiếp bịt miệng Tề Diệp lại. Hắn nói bằng giọng lãnh đạm: “Còn nhiều lời nữa sẽ cắt lưỡi của ngươi!”
Mồ hôi trên người Tề Diệp túa ra trong nháy mắt.
Quá kinh khủng.
Tên Tần Ninh này giống như ác ma vậy, quá đáng sợ.
Mà Tần Ninh lại nhìn về phía Tấn Triết, không nhịn được mà nói: “Chơi đùa quá mức, đối phó với hai tên Thiên Thánh tứ phẩm mà lâu như vậy à”.
Nghe thấy thế, mặt Tấn Triết đầy bất đắc dĩ.
Hắn ta chỉ là Thiên Thánh tam phẩm mà thôi!
“Thể chất của ngươi không hợp với Huyền Minh Vương Xà, loại không hợp này sẽ tạo thành vết thương cho cơ thể ngươi cả ngày lẫn đêm, nhưng cũng khiến sự công kích của ngươi và Huyền Minh Vương Xà đi về hai phía đối nghịch”.
“Bạo lực và nhu hòa, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực bộc phát ra sẽ mạnh hơn”.
Tần Ninh nhẹ nhàng nói.
Dường như Tấn Triết có chút suy tư, lúc ra tay, sức mạnh không đi về hướng hung mãnh nữa, mà Huyền Minh Vương Xà lại hung mãnh dị thường.
Hai bên một cương một nhu, nhất thời, hai huynh đệ Tề Phương Vũ và Tề Hồi Minh đột nhiên bị Tấn Triết áp chế.
Lúc này, Giản Bác đang giao chiến với Tề Tuyên Bác và Tề Thăng Nam, liên thủ với Tử Kim Thôn Linh thú, trái lại cũng không sợ hai người đó.
Còn về Cửu Anh, hiện giờ nó đang ngưng thụ đến Thiên Thánh tam phẩm.
Chín cái đầu tràn đầy uy lực, bộc phát ra khí tức mạnh mẽ.
Hơn mười vị cao thủ Thiên Thánh nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm đều bị Cửu Anh ngăn trở dù mấy chục người liên thủ cũng không làm gì được nó.
“Quá chậm rồi”.