Khí tức của Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên lan ra.
Từng dòng khí đen quấn quanh cơ thể hắn.
Tần Ninh lúc này như một cá voi khổng lồ, chỉ một hơi thở đã nuốt sạch từng dòng khí màu đen tuyền vào trong cơ thể.
“Mẹ ơi!”
Con chó vàng thấy cảnh đó thì trợn mắt há hốc mồm.
Năm ấy, cho dù là Dương Vân lão tiên cũng không điên như Tần Ninh vậy đâu! Nuốt trôi chúng luôn! Quá trâu bò! Không sợ bị nổ tung à?
Ngay sau đó, hai cái đầu thò qua nhìn.
“Ôi vãi!”
Bạch Hạo Vũ kinh ngạc nói: “Quá ác rồi!”
“Hai người chúng ta chậm rãi hấp thu dòng khí màu đen này cảm thấy cơ thể mình sắp nổ tung tới nơi, nhưng Tần tiên sinh lại như không hề hấn gì...”, Dịch Tinh Thần không khỏi nói: “Có đôi khi ta cảm thấy Tạo Hóa Đế Thể của mình như là hàng giả mạo kém chất lượng vậy!”
Tần Ninh không có thể chất gì đặc biệt.
Nhưng phương pháp tu luyện của Tần Ninh lại rất kỳ dị.
Rất khó tin.
Con chó vàng kia trầm tư nói: “Tên Tần Ninh này đúng là đồ quái nhân, dựa vào kinh nghiệm nhìn người nhiều năm của cẩu gia ta, người này... tuy rằng chỉ có cơ thể tầm thường, không có gì đặc biệt nhưng cơ thể hắn được rèn luyện trở nên thuần khiết còn hơn cả tiên khí”.
Dịch Tinh Thần nói: “Ngươi còn chưa thấy lôi kiếp của Tần tiên sinh đâu, dọa ngươi chết khiếp đấy”.
“Đúng vậy”.
Bạch Hạo Vũ tiếp lời: “Lôi kiếp của Tần tiên sinh có thể làm Tiên Quân chết ngắc đó”.
Hả?
Chó trừng mắt, nó không thể tin nổi.
Chỉ là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên thôi mà lôi kiếp có thể giết Tiên Quân hay sao?
Ngươi coi ta là chó ngu à?
Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ mới mặc kệ con chó này có tin hay không.
Dù sao đó cũng là chuyện bọn họ tận mắt chứng kiến.
“Vì sao Tần công tử lại không cảm thấy cơ thể sắp nổ tung như chúng ta thế?”
Bạch Hạo Vũ tò mò hỏi.
Con chó vàng kia nhìn quanh rồi nói: “Thì như ta nói đó, hắn đã dung hợp dược lực của nước thuốc vào trong cơ thể hấp thu từng phần một, mỗi phần đều phân bố vào mỗi một vị trí trong cơ thể mình”.
“Cứ như vậy, đợi đến khi hắn cần dùng thì có thể hấp thu trực tiếp dược hiệu, bổ sung lực lượng cho bản thân”.
“Đâu giống hai tên đầu đất các ngươi chỉ biết hấp thu đâu biết cất giữ!”
Hấp thu và cất giữ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều gật đầu.
Lời của con chó vàng kia đúng là khá hợp lý.
Dù sao từ xưa tới nay, Tần Ninh đều luôn vượt qua sự hiểu biết của bọn họ.
Cứ như vậy, khoảng ba ngày trôi qua.
Ba ngày qua, Tần Ninh không hề động đậy chút nào.
Ba ngày sau, Tần Ninh bước ra khỏi cửa phòng, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn như giông bão, bất cứ lúc nào cũng có thể giáng sấm sét mưa gió xuống thế gian.
Con chó vàng đứng canh ngoài cửa, thấy Tần Ninh xuất hiện nó bèn lon ton chạy tới.
Con chó kia với vào trong thấy trong ao không còn sót một giọng nước thuốc nào thì trợn mắt há hốc mồm.
“Ngươi hấp thu hết rồi à?”
“Ời...”, “Vãi chưởng, đúng là không phải người mà, ngươi còn giống chó hơn ta nữa!”
Con chó vàng lắc đầu rời đi.
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đi tới.
“Tần tiên sinh, ba ngày qua ngươi làm gì thế?”
“Hấp thu nước thuốc đó!”