“Cha!”
“Nhị thúc!”
Nhìn thấy hai bóng người đi đến, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu rụt cổ một cái.
Hai huynh đệ Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm trong khoảng thời gian này cũng chạy đến Trường Sinh đường vô số lần.
“Còn không mau đi đi!”
Mặc Uyên Tử quát lớn: “Đấu võ Bắc Thương sắp bắt đầu rồi mà các ngươi vẫn còn tâm tư ở đây lười nhác, tranh tài mà không thể hiện ra chút ít thực lực ta sẽ cho các ngươi biết tay!”
Lần này Trường Sinh đường cử Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu, hai cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi làm đại diện.
Cho dù không giành được vị trí thứ nhất thì cũng phải thể hiện ra được chút ít thực lực.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu không dám chậm trễ lập tức rời đi.
Trong đình viện chỉ còn lại năm người nhóm Tần Ninh và nhóm Mặc Uyên Tử.
Mặc Uyên Tử nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi một lúc, muốn nói lại thôi.
“Muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi!”
Mặc Uyên Tử do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra.
“Lần này đấu võ Bắc Thương tổ chức ở thư viện Thánh Hiền, chuyện này chắc hẳn ngươi cũng đã biết...”
“Nhưng bây giờ lại xảy ra một rắc rối”.
Mặc Tử Uyên nói chuyện ấp úng, muốn nói lại thôi.
“Liên quan đến khu vực Cổ Tháp à?”
Tần Ninh bấy giờ chậm rãi nói.
“Ngươi biết khu vực Cổ Tháp sao?”
“Biết một chút”.
Tần Ninh không nhiều lời.
Mặc Uyên Tử nói: “Khu vực Cổ Tháp nói đúng hơn là một vùng không gian, hơn nữa cũng không tồn tại ở đại lục Bắc Thương”.
“Lão tổ Sát Trường Sinh trước đây trong lúc vô tình đã phát hiện ra cửa vào ở chỗ Trường Sinh đường bây giờ liền đi vào bên trong thế nhưng mà chỗ này không phải lúc nào cũng sẽ mở ra”.
“Cho nên tỷ thí lần này ở thư viện Thánh Hiền, sóng linh khí lớn mạnh, khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động...”
Tần Ninh tiếp lời: “Các ngươi đang lo lắng khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động, cửa vào mở ra đến lúc đó khó mà kết thúc được?”
“Thư viện Thánh Hiền mà còn phải sợ cái này sao?”
“Cho dù có mở thì chẳng phải sẽ xuất hiện vô số thần binh lợi khí sao, đấy là phúc lợi vô tận mà!”
“Đối với thư viện Thánh Hiền các ngươi làm gì có chỗ nào bất lợi chứ?”
Mặc Uyên Tử cười khổ.